Sếp vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!
(Bài phê bình thủ trưởng sâu sắc và triệt để trong lễ tổng kết cơ quan)
Kính thưa thủ trưởng muôn vàn yêu quý của tất cả chúng ta (vỗ tay).
Hôm nay, tại cuộc họp tổng kết cuối năm này, cho phép tôi được thẳng thắn, quyết liệt, nghiêm khắc phê bình thủ trưởng với các khuyết điểm to lớn, nghiêm trọng sau đây.
Thứ nhất, tôi nhận thấy thủ trưởng là người tính nóng và rất thẳng tính. Khi anh em có điều gì không nên, không phải là thủ trưởng nói ngay, nói rất thẳng thắn, nói quyết liệt, nói không khoan nhượng. Do đó, đôi lúc một số anh em không hiểu hết tấm lòng cao quý của thủ trưởng nên đã tự ái, cho rằng thủ trưởng ghét bỏ gì mình. Nhưng thực tế, tấm lòng thủ trưởng cao lớn như núi non, bao dung như biển cả. Đề nghị thủ trưởng khẩn trương đề ra những biện pháp khắc phục nhược điểm này để anh em không hiểu sai về thủ trưởng.
 Nịnh sếp
Thứ hai, tôi cực lực phê bình thủ trưởng vì việc không chịu giữ gìn sức khoẻ. Thủ trưởng lao động suốt ngày từ sáng đến đêm cho công việc cơ quan. Có hôm 23 – 24 giờ còn thấy phòng thủ trưởng sáng đèn. Thủ trưởng vô cùng thiếu trách nhiệm với sức khoẻ của mình. Thủ trưởng không nhận thức được rằng sức khoẻ của thủ trưởng không phải chỉ là của thủ trưởng mà còn là tài sản vô giá của cơ quan.
Xin lỗi thủ trưởng cho tôi được thẳng thắn đặt vấn đề rằng, nếu như thủ trưởng làm việc nhiều quá, ốm đau ra đấy thì ai đủ sức chèo lái con thuyền cơ quan ta vẻ vang về đích? Ôi! Nghĩ đến điều này, tôi lo chết mất!
Về mặt này, tôi cương quyết yêu cầu một mặt, thủ trưởng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, một mặt các phòng ban như tài vụ, công đoàn phải có kinh phí cũng như chế độ để trông nom, chăm sóc thủ trưởng.
Cũng cần nói thêm, hiện nay ở thành phố đang xuất hiện một phương pháp vật lý trị liệu do các em trẻ trung, xinh đẹp và thơm nức nở đảm nhận. Chỉ cần các em đưa bàn tay mềm như bún, mượt như nhung vuốt ve trên “mọi chốn, mọi nơi” là bao nhiêu mệt nhọc tan ra như xác pháo. Tôi phê bình cán bộ y tế cơ quan tại sao không sớm đưa thủ trưởng đi chữa trị theo phương pháp này?
Thứ ba, tôi không thể chấp nhận được quan niệm của thủ trưởng. Người xưa nói “Một kẻ làm quan cả họ được nhờ”. Trong khi đó thủ trưởng hết sức giữ gìn. Tôi đã tận mắt chứng kiến cô cháu họ bà chị vợ của ông anh vợ thủ trưởng tốt nghiệp tại chức cử nhân đến xin việc nhưng thủ trưởng đã thẳng thừng từ chối.
Thủ trưởng không nhận thấy, trong khi thiên hạ “cả họ làm quan” thì thủ trưởng chỉ có “cả nhà làm lãnh đạo”. Như thế là bất công. Tôi xin nhắc lại, đây là điều không thể chấp nhận, đề nghị thủ trưởng sửa chữa, khắc phục ngay, phải không các đồng chí. (Vỗ tay).
Thứ tư, tôi nghiêm khắc phê bình thủ trưởng về sự bê trễ việc nhà. Gia đình là tế bào của xã hội. Dân giàu thì nước mới mạnh. Trong khi đó, thủ trưởng chỉ chăm chú việc cơ quan. Đấy, những người cùng cấp với thủ trưởng họ đều 5-6 ngôi biệt thự. Trong khi đó thì thủ trưởng có mỗi căn nhà 5 tầng xây trên mảnh đất có vài trăm mét vuông. Khi cơ quan thừa gần mấy chục đất mặt đường không biết để làm gì, để lại cho thủ trưởng, nhưng cũng bắt thủ trưởng trả mấy trăm triệu đồng. Như thế là dã man, là tàn bạo, là vô ơn với công lao trời biển của thủ trưởng.
Đấy, trong khi nhiều gia đình nhân viên chúng ta chui vào trong xóm để tìm sự yên tĩnh hoặc chạy trốn ra ngoại ô để hưởng không khí trong lành thì thủ trưởng đã cam lòng hứng bụi bặm, hứng tiếng ồn cho mọi người nên đã chiềng ra mặt đường giữa trung tâm thành phố. Tôi chỉ đề nghị cơ quan tạo mọi điều kiện để giúp thủ trưởng khắc phục bằng cách tìm lô đất khoảng vài ba héc ta ở Sóc Sơn hay Đồ Sơn để thủ trưởng làm trang trại nghỉ ngơi cuối tuần.
Về đường con cái, điều này tôi thật sự khâm phục sự nhìn xa trông rộng của thủ trưởng. Trong khi cậu cả, cô hai, cậu ba tuổi trẻ dại dột dính vào mỗi tí heroin, thế là thủ trưởng gửi ngay sang các nước phương Tây để, danh nghĩa là du học nhưng thực chất là phá hoại tận gốc xã hội xấu xa của chúng. Tôi đề nghị vì sự nghiệp lâu dài, cơ quan cần tiếp tục đầu tư kinh phí để hỗ trợ cho các cô, các cậu, những sứ giả đi thực hiện sứ mệnh cao cả này.
Thứ năm, về đức tính liêm khiết, tôi có thể báo cáo rằng thủ trưởng của chúng ta là người cực kỳ liêm khiết. Đấy, có người bao lần mang phong bì đến biếu, thủ trưởng vẫn “cứ để nguyên xem sao”. Thủ trưởng không nhớ chứ em thì nhớ như in lần mang phong bì đến biếu, thủ trưởng không lấy phong bì mà còn nhắc nhở, rằng “có lệnh cấm nhận phong bì nên tớ chỉ… rút lấy ruột thôi. Còn phong bì (tức là cái vỏ ấy), thì cậu đem về”.
Vâng, mà thủ trưởng tài sản có gì đâu? Xe cơ quan, nhà công vụ, còn những cái biệt thự, vila là do các con của thủ trưởng và chị nhà làm thối móng tay…
Vâng, chúng em vô cùng biết ơn tấm lòng cao cả, đức hi sinh của thủ trưởng và mong rằng, thủ trưởng sẽ mãi mãi khỏe mạnh để sát cánh cùng anh em. (Vỗ tay)
Thủ trưởng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế! (Tiếp tục vỗ tay).
Bài thơ dưới đây của bác Dương Huy, đăng trên báo Văn nghệ cách đây khoảng 30 năm, xin phép bác đăng lại và vì đã lâu, có thể không chính xác. Mong tác giả lượng thứ.
Những điệp từ, từ láy “xóc xóc”, “hốt hoảng, lật đật, long đong, rối rít, quẩn quanh…” đã làm không khí cơ quan từng bừng, náo nhiệt trong ngày “thủ trưởng hắt hơi”!
Thủ trưởng hắt hơi
Bỗng dưng thủ trưởng hắt hơi
Làm phòng hành chính rối bời cả lên
Y tá xóc xóc ống tiêm
Văn thư hốt hoảng đi tìm lá xông
Kế toán lật đật, long đong
Dạ anh cầm mấy triệu đồng chi nhanh
Trưởng phòng rối rít quẩn quanh
Buông màn trải nệm mời anh tăm nằm
Công đoàn vội vã hỏi thăm
Phong bì dày cộp, chuối cam chín vàng…
Té ra thủ trưởng cảm xoàng
Hắt hơi một tiếng, sánh ngang sấm trời!
Nguồnhttp://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-ha-noi-bi-bao-vay-va-thuoc-tang-truong-tham-nhung-410313.bld