Những câu chuyện ngắn đầy ý nghĩa. Cùng đọc và ngẫm.
Bởi... yêu thương là điều không đơn giản, hạnh phúc đôi khi ngay dưới chân mình không phải đi đâu xa tìm kiếm.
Bởi... yêu thương là điều không đơn giản, hạnh phúc đôi khi ngay dưới chân mình không phải đi đâu xa tìm kiếm.
TÌNH YÊU THƯƠNG CỦA CHA MẸ
1. Ba...
Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế,
tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi.
Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi
một trăm ngàn, ba hỏi:
- Có dư đồng nào không con?
Tôi đáp:
- Còn dư bốn ngàn ba ạ.
Ba nói tiếp:
- Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng.
tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi.
Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi
một trăm ngàn, ba hỏi:
- Có dư đồng nào không con?
Tôi đáp:
- Còn dư bốn ngàn ba ạ.
Ba nói tiếp:
- Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng.
2. Mẹ và con
Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu
cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ
bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao
ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười.
Con lớn, mẹ bỗng bị chứng nặng tai.Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ
ngơ ngẩn, con khóc.
cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ
bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao
ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười.
Con lớn, mẹ bỗng bị chứng nặng tai.Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ
ngơ ngẩn, con khóc.
3. Lòng tin
Xe ngừng...
- Mận ngọt đây! ...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút...
- Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá! ...
Xe sắp lăn bánh... Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho.
- Mận ngọt đây! ...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút...
- Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá! ...
Xe sắp lăn bánh... Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho.
4. Khoe
Ngày xưa, khi có ai hỏi con: "Bố làm nghề gì ?"
.... Bố thấy con không vui và không bao giờ chịu trả lời là bố làm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làm việc nhiều
hơn để nuôi con ăn học và mong sau này con có được 1 nghề mà mọi người
nể trọng trong xã hội.
Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lần khách đến chơi, câu đầu tiên bố thường nghe con khoe là "Nhà em làm luật sư
nên lúc nào cũng bận"
Bố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghe con khoe về nghề của bố ...
.... Bố thấy con không vui và không bao giờ chịu trả lời là bố làm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làm việc nhiều
hơn để nuôi con ăn học và mong sau này con có được 1 nghề mà mọi người
nể trọng trong xã hội.
Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lần khách đến chơi, câu đầu tiên bố thường nghe con khoe là "Nhà em làm luật sư
nên lúc nào cũng bận"
Bố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghe con khoe về nghề của bố ...
5. Chuyện của nội
Nhận vé máy bay, cả nhà mừng tíu tít...Dường như nội cũng mừng lắm. Nội ra
vào, hết sờ cái cột, sửa thân bầu, lại bứt mấy đọt mồng tơi nấu canh. Con cháu cười nội lẩm cẩm...
Từ ngày lên máy bay cho đến khi định cư nơi trời Tây, nội luôn săm soi một
gói giấy, vẻ quí lắm.
Chiều đông ảm đạm, nội ra đi, tay vẫn nắm chặt cái gói nhỏ. Bố nhẹ nhàng gỡ
ra, một cục đất màu nâu rơi xuống, vỡ tan...
vào, hết sờ cái cột, sửa thân bầu, lại bứt mấy đọt mồng tơi nấu canh. Con cháu cười nội lẩm cẩm...
Từ ngày lên máy bay cho đến khi định cư nơi trời Tây, nội luôn săm soi một
gói giấy, vẻ quí lắm.
Chiều đông ảm đạm, nội ra đi, tay vẫn nắm chặt cái gói nhỏ. Bố nhẹ nhàng gỡ
ra, một cục đất màu nâu rơi xuống, vỡ tan...
6. Nhạt
Người đàn bà vội vã ra đi vào một chiều mưa tầm tã.
Ngày ngày, chỉ còn lại người đàn ông lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳng
hiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngày một
thưa dần rồi vắng hẳn.
...
Ngày nọ, có người đàn bà sang trọng tìm về con hẻm xưa. Không ai còn nhận ra
bà. Người đàn ông và xe mì gõ không còn ở đó nữa. Người ta bảo kể từ cái
dạo vợ bỏ đi, mì ông nấu không còn ngon như trước và quá nhạt.
Nhạt nên người ta không ăn của ông nữa...
Ngày ngày, chỉ còn lại người đàn ông lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳng
hiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngày một
thưa dần rồi vắng hẳn.
...
Ngày nọ, có người đàn bà sang trọng tìm về con hẻm xưa. Không ai còn nhận ra
bà. Người đàn ông và xe mì gõ không còn ở đó nữa. Người ta bảo kể từ cái
dạo vợ bỏ đi, mì ông nấu không còn ngon như trước và quá nhạt.
Nhạt nên người ta không ăn của ông nữa...
7. Bàn tay
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau.Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... Mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí
của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa
đem về đưa em... Chợt nhận ra tay em
có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí
của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa
đem về đưa em... Chợt nhận ra tay em
có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Nếu bạn muốn sống một cuộc đời theo cách sáng tạo, như một nghệ sỹ,bạn đừng nhìn lại quá khứ quá nhiều.Bạn phải sẵn lòng vứt bỏ tất cả những gì bạn đã làm, những kiểu con người mà bạn đã từng thể hiện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét