Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

Bạc Tình Bạc Nghĩa Là Bạc Không Tiêu ?

Nhưng cuộc đời là thế, quan chức bước ra khỏi căn hầm dân che chở, vòng tay dân nuôi nấng, không phải ai cũng nhớ những tháng ngày gian khó, để thương dân, yêu dân, tri ân dân, phụng sự dân. Nhiều vị quên. Nhiều vị quay lưng.
Huyện Lệ Thuỷ, tỉnh Quảng Bình có con sông Kiến Giang chảy dịu dàng suốt dọc miền quê cùng với làn điệu dân ca ngọt ngào cũng chảy mơn man qua nhiều thế hệ. Mà hình như trời đất ban cho Quảng Bình nghèo khó rất nhiều dòng sông đẹp: sông Gianh, sông Son, Sông Loan, sông Kiến Giang...Làng quê bên những dòng sông với cảnh sơn thuỷ hữu tình ấy ở đâu cũng là đất của dân ca, của thơ, của văn chương, của  những miền gái đẹp.
Lệ Thuỷ có câu hò đối đáp này:
Em hỏi anh nì, trong trăm thứ dầu có dầu chi là dầu không thắp?
Trong ngàn thứ bắp, có bắp chi là bắp không rang?
Trong vạn thứ than, có than chi là than không quạt?
Trong triệu thứ bạc, có bạc chi là bạc không tiêu?
Và câu trả lời:
Em hỏi thì chàng xin thưa: Trong trăm thứ dầu, nắng dãi mưa dầu là dầu không thắp
Trong ngàn thứ bắp, lắp bắp mồm, lắp bắp miệng là bắp không rang
Trong vạn thứ than, than thở thở than là than không quạt
Trong triệu thứ bạc, bạc tình bạc nghĩa là bạc không tiêu...
Những cảnh đẹp Quảng Bình- ảnh internet
Vâng.
Cuộc sống này, sợ nhất là bạc tình bạc nghĩa.
Người dân Quảng Bình, người dân mọi miền quê đất nước cũng sợ nhất là bạc tình bạc nghĩa.
Xa thì tính cả ngàn năm, gần thì tính cả trăm năm, lúc nào và bao giờ người dân cũng cưu mang, nuôi nấng, bảo vệ cho người quân tử sống vì dân vì nước.
Có quan chức nào dám nói không nhờ dân mà sống, không nhờ dân mà trưởng thành, không nhờ dân mà toàn vẹn qua hai cuộc kháng chiến? Qua những thử thách và khó khăn, không có dân bao bọc, chở che, nuôi nấng, ủng hộ, thuỷ chung son sắt, không có sự hy sinh to lớn của dân làm sao có chính quyền, làm sao có độc lập, làm sao có cán bộ.
Nhưng cuộc đời là thế, quan chức bước ra khỏi căn hầm dân che chở, vòng tay dân nuôi nấng, không phải ai cũng nhớ những tháng ngày gian khó, để thương dân, yêu dân, tri ân dân, phụng sự dân. Nhiều vị quên. Nhiều vị quay lưng. Nhiều vị bạc tình bạc nghĩa.
Không khó để nghe thông điệp trong lời hứa của Tổng Bí thư  đại diện Trung ương khi kết thúc Đại hội XII: Sẽ gần dân, trọng dân, vì dân.  Tôi muốn viết thêm: Gần dân, trọng dân, vì dân hơn nữa, suốt đời, là mệnh lệnh.
Không khó để hàng ngày xem trên báo chí, những gương quan tham đục mờ, ẩn náu sau chữ Dân để tham nhũng và đục khoét.
Không khó để tìm thấy nhiều lắm những ngôi biệt thự của quan, ngạo nghễ không che giấu mọc lên sừng sững trước mắt dân, trước mắt những người dân biết rõ từng chân tơ kẻ tóc vì sao vị quan này lại giàu nhanh lên đến thế, khi đã quyết bạc tình bạc nghĩa với dân thì thành mặt dày tham nhũng, vơ vét, giàu nhanh lên cũng chẳng gì lạ.
Không khó để tìm thấy quá nhiều những dẫn chứng về sự tha hoá tuột dốc đạo đức, lối sống, nhân cách của nhiều lắm những vị quan tham mới nổi, nhênh nháo, xếch xược với dân, bạc tình bạc nghĩa với anh em bạn bè, bà con, đồng đội để leo lên theo tiếng hối thúc ầm ĩ của danh vọng.
Không khó để nghe người dân ước ao, người dân mong đợi một sự thay đổi khi nhìn vào những tên tuổi mới mẻ, tràn sức trẻ của dàn lãnh đạo mới của đất nước.
Chỉ mong các vị, dàn lãnh đạo mới của nước nhà, bắt đầu là những con người sống có đạo lý, không phụ bạc nhân dân, tự tôn dân tộc và trong sáng...

Nguyễn Quang Vinh (Infonet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét