Nhật ký hành trình cách ly.
Cảm giác bị cách ly không là gì so với thái độ của xã hội nhìn vào những người bị cách ly.
Chuyện là, vừa qua khi có việc gấp phải về VN, nên buộc bụng mua vé về và chịu cách ly 14 ngày, được cái tiếng là về theo diện giải cứu của chính phủ, mà nếu không giải nhiều nhiều sẽ chẳng được cứu...
Giá vé máy bay và phí dịch vụ cách ly cho người về trong đợt dịch vừa qua không hề rẻ, thấp nhất là 200tr/người, có người phải trả đến hơn 400tr. Tất nhiên trước khi lên máy bay hãng hàng không quy định phại có giấy xét nghiệm Covid-19 âm tính theo phương pháp Real Time - PCR trước 72 giờ.
Trước đây dịch lây nhiễm từ nguồn người nhập cảnh về từ các nơi do hàng không chưa quy định khắt khe về điều này.
Quá cảnh ở Hàn Quốc, cảm giác nhẹ nhàng, nhân viên hướng dẫn rất tận tình đi vào sảnh đợi, nhưng khi vừa đặt chân xuống Tân Sơn Nhất, đang di chuyển từ đường ống ra chỗ làm thủ tục khai báo hải quan và y tế, bất chợt có 2 nhân viên trùm kính đồ bảo hộ đứng gần đó, thấy mình họ quay đầu đi thật nhanh như để tránh một tên tội phạm.
Có chút hụt hẫng, nhưng chưa là gì, sau vài giờ khai báo đến 2h sáng được đưa lên 1 xe 50 chỗ, tài xế quát tháo bắt mình đứng xa chiếc xe để anh lên trước yên vị, kéo tấm nylon cho an toàn rồi mới ra lệnh cho mình lên xe và phải ngồi hàng ghế tuốt sau cùng, dĩ nhiên hành lý tự mình xoay sở.
Về tới một khách sạn tại TT Q1, họ bắt đầu xịt từ đầu đến chân chất khử trùng và buộc đi theo làn dây đỏ được căng sẵn để vào thang máy lên phòng như xác định mình đã bị dương tính vậy (nhân viên đứng xa khoảng 5 mét theo dõi). Xin nói thêm, có nhiều phương pháp để test Covid-19, nhưng quy định của các hãng hàng không hiện nay buộc hành khách phải xét nghiệm Covid-19 theo phương pháp chuyên sâu RT-PCR trước khi lên máy bay.
Real Time-PCR là một phương pháp hiệu quả nhất trên thế giới hiện nay để xác định đối tượng chắc chắn có bị nhiễm hay không, phí cho xét nghiệm này tại Hoa Kỳ là $400 và ở Vietnam là 2,2 triệu (Bv Hoàn Mỹ).
Bữa đầu tiên, họ gõ cửa đưa thức ăn lúc 8h sáng (vì họ báo 8h chứ ở trong phòng kín mít, mở TV lên mới biết bên ngoài là ngày hay đêm) mình đứng gần cửa nên vội mở ra thì bị anh chàng đưa thức ăn quát, lần sau nghe tiếng gõ cửa thì 10 giây sau anh hẵn ra lấy nhe, vừa nói anh vừa quay lưng như chạy... cứ thế tiếp tục 14 ngày như thế.
Điều đáng ngại là, họ xịt chất sát khuẩn mỗi giờ làm ướt sũng nền gạch và thảm, mà dung dịch sát khuẩn là chất oxy hóa cực mạnh nên rất dễ gây cháy, thú thật nằm trong phòng mà nội cái suy nghĩ ám ảnh viễn cảnh cháy nổ thôi cũng đủ stress lắm luôn...
Còn tiếp....
Quý zị đợi mai em kể típ nhe quý zị, giờ đi ấy cái đã...
30/5/2021
FB Nguyen Leo Long