Thứ Tư, 6 tháng 12, 2023

BÀI CA CỦA NGƯỜI DU TỬ (Du tử ca)

 

Thuỳ ngôn thốn thảo tâm
Báo đắc tam xuân huy

Nào ai dám nói một tấc lòng của cỏ
Có thể báo đáp được ánh dương của ba tháng xuân
(Thơ Mạnh Giao)

TÔI ĐẬU Cử nhân Luật năm 1971, ít lâu sau thì xin được vào tập sự tại văn phòng của một vị luật sư nổi tiếng, bạn thân với bố vợ tôi. Làm luật sư tập sự thì nhàn, đồng lương tương đối cũng khá. Hàng tuần, đi làm về tôi thường tới Trung tâm văn hóa Nhật ở đường Phan Đình Phùng học thêm tiếng Nhật. Học cho biết vậy thôi, nghề luật sư không đòi hỏi phải biết tiếng Nhật.

Sau ba năm tập sự, tôi thi đậu và được Luật sư đoàn công nhận là luật sư chính thức, được phép treo bảng đồng, lập văn phòng riêng.

Chưa đầy một năm sau thì “giải phóng”, tôi thôi không làm luật sư nữa mà cũng thôi không đi học tiếng Nhật, bởi vì các trung tâm ngoại ngữ đã đóng cửa. Tôi ở nhà trông nom con cái cho vợ tôi đi dạy, thỉnh thoảng cũng kiếm ăn được chút đỉnh do liên lạc với các trung tâm dịch vụ pháp lý. Người ta đưa các đơn từ, giấy má tiếng Nhật hoặc tiếng Anh đến cho chúng tôi dịch. Tiền bạc trung tâm trả rất sòng phẳng nhưng chẳng được bao nhiêu vì cũng có ít người thuê dịch.

Sau gần 17 năm trời thất nghiệp, may sao đến năm 1992, nhờ chút ngoại ngữ tôi xin được vào làm trong một khách sạn kiêm nhà hàng sang trọng ở đường Đồng Khởi (Tự Do cũ). Tôi giữ chân đón khách, mời họ ngồi vào bàn, ghi những món họ kêu rồi báo cho nhà bếp biết, các cô tiếp viên sẽ bưng ra. Tiền lương khá lắm, đã vậy mỗi cuối tháng chúng tôi còn được thưởng thêm, vợ tôi có vẻ yên tâm lắm.

Một hôm, ông giám đốc khách sạn cho gọi tôi lên văn phòng. Ông chỉ chiếc ghế phía trước bàn giấy trong căn phòng gắn máy lạnh của ông, bảo tôi ngồi rồi lấy gói thuốc Ba số 5 trên bàn mời tôi hút.

– Ông quản lý nói anh biết tiếng Nhật?
– Vâng ạ. Thưa ông giám đốc, ngày trước tôi có học tại trung tâm Nhật ngữ mấy năm, giao dịch cũng được nhưng từ giải phóng đến nay, bỏ lâu rồi nên cũng quên mất nhiều.
– Bây giờ còn sử dụng được  không?
– Vâng, có lẽ cũng được.
– Vậy thì tốt. Công việc tôi cần nhờ anh là thế này anh Trình ạ…

Ông ngừng câu chuyện, quay lại với tay lên chiếc tủ  ở phía đằng sau, lấy hai chiếc cốc bằng pha lê rồi mở một chai Champagne của Pháp, rót ra hai ly, đưa tôi một ly, ông một ly và giơ cao lên:
– Nào, mời anh!
– Mời ông giám đốc.

Tôi ngập ngừng, không hiểu chuyện gì nên chưa dám uống. Ông giục:
– Anh dùng đi. Chúng ta làm  vài ly rồi nói chuyện.
–  Vâng ạ.

Ông lấy trong ngăn kéo ra một gói thuốc lá hiệu Dunhill loại “nhãn đen”  – black label – còn mới nguyên chưa bóc băng garanti, gỡ ra, bảo tôi dụi điếu thuốc lá Ba số 5 đi rồi mời tôi hút thuốc Dunhill “nhãn đen”, ngon nhất trong các loại thuốc lá Dunhill.
–  Uống Champagne của Pháp phải hút thuốc Ăng-lê mới tốt.
– Vâng ạ.
– Nào, mời anh!
– Không dám, mời ông giám đốc.

Chúng tôi cụng ly. Khốn khổ, rượu Champagne dù là của Pháp chăng nữa thì trước năm 1975 đối với tôi cũng đâu có gì là lạ. Vậy mà bây giờ sao tôi thấy nó ngon thế, cứ mát cả ruột. Nhưng cũng hơi sợ, phải có chuyện gì ông giám đốc mới trọng đãi tôi như thế chứ.

Rượu đã ngấm, ông giám đốc nói:

– Trên công ty du lịch họ báo cho tôi biết khách sạn của chúng ta sắp đón một vị khách quan trọng. Ông này người Nhật, muốn đích thân sang xem xét, ký kết hợp đồng gì đó với Tổng công ty điện tư, tôi không biết rõ. Công ty du lịch nhờ chúng ta…, nói đúng ra là họ chỉ thị cho chúng ta phải dùng mọi cách chiếm được cảm tình của vị khách này.
– Thưa ông giám đốc, chúng tôi vẫn tiếp đãi rất lịch sự với mọi khách hàng.
– Đúng thế, tôi hiểu. Khách sạn chúng ta hết sức chiều khách. Nhưng theo tôi biết,  vị giám đốc người Nhật này hình như  đã già nên rất khó tính. Ví dụ trên công ty họ báo cho tôi biết là ông ta chỉ nói tiếng Nhật, không nói tiếng Anh tiếng Pháp hay bất cứ một thứ tiếng nào khác.  Ngoài ra, có lẽ cũng vì tuổi già nên tính nết ông ta khắc khổ, cố chấp, không thích giao thiệp với mọi người…

Xương sống tôi lạnh toát. Tôi hiểu ông giám đốc muốn nói điều gì rồi. Quả nhiên ông ta kết luận:

– Tôi đã bàn kỹ với ông quản lý. Trường hợp này ta phải đưa ra một người lớn tuổi, có căn bản học thức đàng hoàng, nghĩa là ta dùng người trí thức để ông ta nể chứ không thể đưa ra mấy cô chiêu đãi viên trẻ đẹp hoặc một nhân viên thông dịch tiếng Nhật bình thường. Anh đồng ý với tôi chứ?

Đồng ý cái con khỉ! Tôi là anh bồi khách sạn chứ là cái quái gì mà đồng ý với chẳng đồng ý.
– Dạ vâng, thưa ông giám đốc, tôi nghĩ  như vậy cũng đúng…
– Xét trong khách sạn, tôi với ông quản lý nhất trí với nhau là chỉ có anh phù hợp vơi vai trò đó. Tôi chỉ định cho anh làm công tác tiếp đón khách, giúp đỡ khách sạn. Nếu anh tranh thủ được cảm tình của ông ta, chẳng những khách sạn sẽ có hoa hồng cho anh mà trên  công ty  cũng có phần thưởng. Họ nói với tôi như vậy. Còn nếu anh không làm nên công chuyện…

Ông ta không nói tiếp nhưng tôi hiểu. Nếu tôi làm không được việc thì sẽ bị cho nghỉ việc, về nhà nấu cơm cho vợ với đồng lương giáo viên cấp 3 không đủ sống của nhà tôi, mặc dầu nàng đã từng tốt nghiệp ĐHSP Sàigòn trước năm 75.

– Thưa ông giám đốc, tôi không dám mong được thưởng, nhưng sợ tiếng Nhật lâu không dùng tôi đã quên mất nhiều…

– Không sao, nhớ tới đâu thì dùng tơi đó. Tôi cần cái vốn kiến thức của anh để đối chọi với ông giám đốc người Nhật chứ không phải cần người thông dịch. Nếu chỉ cần thông dịch, tôi hô một tiếng thì thiếu gì người.

Ông ta ghê thế đấy, biết sử dụng cái trí thức của người khác vào công việc của mình chứ chẳng phải tốt. Ai nghĩ ông ta tốt hoặc nghĩ tôi ca tụng ông giám đốc khách sạn là lầm. Tôi không ca tụng. Kiếm được một thông dịch viên tiếng Nhật thì dễ, còn kiếm được một luật sư biết tiếng Nhật để chinh phục cảm tình của một ông già khó tính không phải chuyện dễ.

–  Anh cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân theo sát việc này và sẵn sàng cung cấp cho anh mọi phương tiện kể cả tài xế, xe cộ và các thứ khác. Dứt khoát anh phải tranh thủ bằng được cảm tình của ông ta.
– Vâng, thưa ông giám đốc, tôi sẽ cố gắng.

Tôi dợm đứng dậy. Ông giám đốc ngăn lại, tìm các giấy tờ trên bàn:
– À này, họ cho tôi biết tên ông ta là Kwann Tae Palms… Ủa, cái giấy trên công ty họ ghi tôi bỏ đâu mất rồi…- À đây, anh nhớ cho rõ, chỗ nào tôi cũng ghim sẵn người của ta, họ sẽ hậu thuẫn cho anh một cách tốt đẹp.

Rồi ông hỏi tôi:
– Anh đã có áo vest, cravát nọ kia chưa nhỉ?
– Thưa có.
– Vậy thì tốt. Anh cầm giấy này xuống phòng kế toán, bảo cô kế toán trưởng tôi quyết định ứng trước cho anh hai tháng lương. Đây, giấy tạm ứng đây. Nếu công việc tốt đẹp sẽ tính  vào tiền hoa hồng.
– Vâng ạ, cám ơn ông giam đốc.

Tôi đi, tay cầm mảnh giấy. Đầu óc tôi suy nghĩ mông lung. Kỳ lạ, lại sao ông giám đốc Nhật lại tên Kwann Tae Palms, cái tên chẳng giống với Nhật mà cũng chẳng giống với Tàu. Theo tôi hiểu, người Nhật thì phải là Watanabe, Sabura, Saburo, Yamamoto, Fuda, Fudo, Honda, Yamaha, Suzuki..vv… Riêng cái họ Palms thì lại giống với Mỹ. Ngay đến cái tên cũng khó hiểu như thế chẳng trách ông ta khó tính, lẩm cẩm là phải. Coi chừng tôi bị mất việc dễ như chơi. Một luật sư, bao nhiêu công phu học hành, đi làm thằng bồi khách sạn hầu hạ người ta, ăn cơm thừa canh cặn vậy mà chỉ lo mất việc, vợ con sẽ đói.
                                                   oOo

Hôm sau, tôi và anh phụ tá được chiếc xe du lịch màu trắng gắn máy lạnh đưa ra phi cảng, đón ông giám đốc Nhật tận chân cầu thang máy bay. Đây là ngoại lệ. Theo tôi hiểu, đáng lẽ chúng tôi phải đón ở phía trong, sau khi ông ta đã làm thủ tục, khám xét, trình các giấy tờ.

Sau cái đưa mắt “ra hiệu ngầm” và hơi liếc mắt kín đáo về phía đằng sau của cô tiếp viên phi cảng, tôi rất ngạc nhiên: Ông giám đốc Nhật trông hãy còn trẻ, chỉ trạc ngoài bốn mươi ngang với tuổi tôi, gương mặt già dặn, có thể nói là rất có duyên. Nước da ông ta ngăm ngăm đen, mắt hai mí trông rất nhanh nhẹn chứ không một mí như mắt người Nhật hay người Đại Hàn. Đặc biệt, ông ta ăn mặc theo kiểu du lịch, áo sơ mi sọc chìm, quần Jeans, áo bỏ trong quần, sợi dây nịt to bản bằng da cá sấu, giầy Adidas màu trắng. Ôi cha, tôi thấy ông ta đẹp trai quá, không già nua, khắc khổ một tí nào cả.

Anh phụ tá đỡ chiếc túi xách trong khi tôi cúi đầu thật thấp theo kiểu người Nhật, nghĩa là mình cứng đong đong, cúi người theo hình thước thợ,  tay chắp trước ngực,  cố nặn ra từng tiếng Nhật :
– Kon ni chi wa! I ras shai ma se? Ha ji me ma shi te!
(Xin kính chào ngài. Ngài đi đường bình an chứ ạ? Chúng tôi rất vui mừng được đón tiếp ngài).

Ông ta ngớ người nhìn tôi, hơi nhíu mày dường như suy nghĩ điều gì, sau đó khẽ nhún vai, quyết định cũng chắp hai tay, cúi đầu thật thấp, chào lại:
– Konnichiwa! Hajimemashite!
(Xin kính chào ông! Tôi rất vui mừng được gặp ông!)

Giọng ông ta nhanh vả mạnh, tất nhiên thông thạo như… tiếng mẹ đẻ chứ không ỷ ạch như tôi. Tôi đoán tôi nói hay quá nên thấy ánh mắt ông ta có gì vui vẻ, tinh nghịch, pha lẫn nụ cười. Tôi lại hăng hái “nặn” tiếp và tự giới thiệu:
– Wa ta shi wa Trinh de su, ho te ru Y…  Do zo yo ro shi ku!
(Thưa ngài, tôi tên là Trình, nhân viên khách sạn Y… rất sung sướng được cử đến đây đón tiếp ngài!)

Nét mặt ông giám  đốc Nhật hình như vui hẳn lên. Ông mỉm  cười nhìn tôi có vẻ thân thiện, sau đó cũng tự giới thiệu :
– Watashi wa Kwann desu, dozo yoroshiku!
(Thưa ông tôi tên là Kwann, rất sung sướng được cử đến đây gặp ông).

Tiếng Nhật dùng ý giống như tiếng Việt hay tiếng Tàu, nhân xưng đại danh từ “tôi” và “chúng tói” nhiều khi dùng chung với nhau, những tiếng như irasshaimashita và yoroshiku vừa có nghĩa là đón tiếp lại vừa có nghĩa gặp gỡ, tùy câu sử dụng. Hừ, lạ thật, tôi là anh bồi khách sạn chứ là cái quái gì mà ông ta nói rất sung sướng được cử đến đây “gặp” tôi? Ngoài ra, tôi để ý thấy những câu ông ta dùng đều bắt chước tôi đúng y chang nhưng thu gọn lại, nhanh và thông thạo hơn. Tại sao ông ta chọc ghẹo tôi với ánh mắt hóm hỉnh như vậy? Tôi nói tiếng Nhật có gì sai sót chăng?

Kiểm tra và làm thủ tục tại khu hải quan tương đối đơn giản do có “người của ta” xong, chúng tôi ra xe. Ông giám đốc Nhật đi lầm lối khác, tôi đưa tay lễ phép:
– Ko chi ra e do zo!
(Xin mời ngài đi lối này)

Ông khách giật mình ngửng lên, vui vẻ :
– Arigato gozaimasu!
(Vâng, xin cám ơn)

A, bây giờ thì ông ta không “bắt chước” tôi nữa. Tôi thấy có cảm tình với ông ta. Rõ ràng là ông ta mau mắn, lịch duyệt, không già nua khắc khổ như ông giám đốc khách sạn đã cho biết.
Anh tài xế đã đợi sẵn bên cạnh chiếc xe, vội vàng mở rộng các cửa mời mọi người lên và xếp va ly vào phía đằng sau. Ông giám đốc ra hiệu cho tôi ngồi bên cạnh ông ta, anh phụ tá ngồi bên trên với lài xế. Sau đó chiếc xe chuyển bánh lướt êm, máy lạnh mát rượi.

Xe chạy qua cổng Phi Long, vị khách luôn luôn nhíu mày nhìn những tấm bảng quảng cáo  “vĩ  đại” có vẻ suy nghĩ. Cặp mắt ông ta đăm chiêu, tò mò nhìn từng gốc cây, từng ngôi nhà cao tầng hiện đang xây cất hoặc đã xây cất ở hai bên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa tức Công Lý cũ, không hiểu ông ta thấy nó như thế nào so với bên Nhật.

Tôi nhẹ nhàng lấy gói Ba số 5 và chiếc hộp quẹt ga mới tinh mang lô-gô của Công ty du lịch Việt Nam, lễ độ mời khách :

– lp pon i ka ga de su ka?

(Xin kính mời ngài hút thuốc?)

Ông ta giật mình quay lại, nhíu mày khe khẽ lắc đầu:

– Kekko desu, arigato!

(Không, tôi không hút, xin cám ơn!)

Đoạn, không hiểu nghĩ sao, ông ta cầm lấy gói thuốc ngắm nghía hồi lâu rồi bỗng ngửng lên nhìn tôi:

– Do you usually smoke this kind of Three fives cigarette?

Ôi chao, đó là một câu tiếng Anh với nghĩa: Các ông có hay hút loại thuốc lá Ba Số Năm này không. Vậy thì ông ta cũng nói tiếng Anh đấy chứ đâu phải chỉ dùng tiếng Nhật một cách cố chấp? Tôi sung sướng quá, bèn khẽ lắc đầu nói như cái máy:
– Oh no, sir, we don’t.

Ồ không, thưa ngài, chúng tôi không hút – tôi dùng tiếng “we” – chúng tôi – một cách tổng quát chứ không dùng tiếng “I”  riêng rẽ. Ông ta hỏi tại sao, tôi đáp “Because…”, rồi cũng chẳng biết “because” thế nào nên bèn trả lời một cách thành  thật:
– Because this kind of cigarette is more and more expensive than our salary. It’s out  of our ability.

Ý tôi muốn nói bởi vì loại thuốc lá này rất mắc so với tiền lương của chúng tôi, vượt quá khả năng của tôi.  Vị khách bật cười rồi tự nhiên khẽ vỗ vai tôi thân mật như một người bạn. Tiếng Anh ông ta dùng còn thông thạo hơn cả tiếng Nhật mẹ đẻ của ông ta nữa:
– Ông bạn thân mến, ông bạn nghèo lắm phải không?
Tôi lắc đầu:
– Không, tôi có công ăn việc làm, không quá nghèo nhưng cũng không nghĩ rằng tôi giàu. Chúng tôi tiết kiệm tiền bạc.

Vị khách trẻ tuổi gật đầu:
– Tôi hiểu. Tôi cũng có vài người bạn Việt Nam ở hoàn cảnh của ông. Thỉnh thoảng tôi có gửi quà sang giúp họ.
Chà chà, tay này được quá, người Nhật mà thông cảm với hoàn cảnh của người Việt Nam,  thỉnh thoảng gửi tiền sang giúp thì thật là một kẻ có lòng.
Xe chạy ngang qua phía trước Nhà khách Thống Nhất tức Dinh Độc Lập cũ, phía bên trái cách không xa lắm là Nhà thờ Đức Bà. Vị khách ngắm nhìn ngôi nhà thờ lớn nhất miền Nam, gật đầu có vẻ bằng lòng. Sau đó tự nhiên ông ta hỏi:
– Tôi đoán trước năm  75 ông bạn là một luật sư?
        Tôi giật mình kinh ngạc:
– Vâng, trước đây tôi theo ngành Luật. Nhưng tại sao ngài biết điều đó?
       Ông ta cười, trả lời:
– Tôi là một nhà tiên tri. Tôi biết những điều người khác không biết.

Xe về tới đường Đồng Khởi và từ từ táp vào lề đường trước cửa khách sạn. Các cô tiếp viên ra đón, xách giùm va ly cho khách. Đích thân ông giám đốc cùng nhiều người khác dẫn vị khách lên lầu, giới thiệu từng ưu điểm của căn phòng hạng nhất sang trọng.

Lúc tôi xuống, ông giám đốc đứng lại chờ ở chân cầu thang, thân mật vỗ vai tôi :
– Khá quá, cậu được việc quá. Tôi đã nghe báo cáo đầy đủ. Từ nay tôi cử cậu đặc trách theo sát ông ta. Công việc đâu đấy xong xuôi kế toán sẽ tính hoa hồng cho cậu. Cả trên công ty cũng sẽ thưởng nữa, họ không quên đâu.Nếu họ quên tôi đòi giùm cho.
– Vâng ạ, cám ơn ông giám đốc.

Kể từ hôm ấy tôi luôn luôn đi kèm với vị khách Nhật. Hình như đối với tôi ông ta cũng có cảm tình nào đó đặc biệt. Mỗi lần tới các cơ quan, đáng lẽ tôi phải ngồi trên chiếc ghế ở phía sau lưng như một thông dịch viên, nhưng ông ta giới thiệu tôi là một luật sư, cho phép tôi ngồi bên cạnh để vừa thông dịch vừa bàn bạc chuyện này chuyện khác với ông ta.

Đi dự những cuộc họp như thế, tôi thấy người nước ngoài họ khôn lắm, có những điều mới nhìn mình tưởng họ dại, sự thực là họ rất khôn, nhường một bước để nhảy mười bước. Trong khi đó, về phía bên mình, tôi không nói họ dại nhưng nói họ lanh. Lanh một cách láu cá vặt theo kiểu “thắng lợi tinh thần” trong A.Q Chính Truyện của Lỗ Tấn. Toàn những thầy dùi cấp dưới “cố vấn” mà cứ tưởng là mình giỏi lắm, thông minh lắm. Quan hệ quốc tế không thể dùng những hạng ngu dốt. Phải có kiến thức, phải có trí tuệ, nếu không, được lợi về sợi dây thừng thì sẽ mất cả con trâu. Gặp những trường hợp như thế tôi chỉ im lặng. Tôi không có quyền được góp ý kiến với họ. Tất cả các ông bên phía Việt Nam đều biết tôi là một anh bồi khách sạn nhưng biết tiếng Nhật, nể khách thì họ cho tôi được ngồi cùng bàn với họ theo tính cách “quan sát viên” vậy thôi.

Một lần, thấy họ “khôn ngoan” quá, lúc về, tôi kể cho vị khách nghe một đoạn trong Tam Quốc Chí – một tác phẩm văn học cổ điển của Trung Quốc rất quen thuộc với người Việt Nam. Tào Tháo dàn 83 vạn quân trên sông Trường Giang, chuẩn bị đánh chiếm Đông Ngô. Chu Du, đại tướng Đông Ngô muốn dùng hỏa công  phá giặc nhưng lại sợ các chiến thuyền Tào riêng rẽ, đốt không hết được, bèn nhờ Bàng Thống xúi cho Tào Tháo kết các thuyền lại với nhau. Tháo không phải dại nhưng lúc ấy quân Tào không quen thủy thổ, say sóng, hay bịnh. Bàng Thống “xúi khôn” là nên dùng vòng sắt kết các thuyền lại với nhau, lót ván lên trên, người và ngựa đều đi được, quân sẽ hết bệnh. Tào Tháo mừng lắm, nghe lời. Bàng Thống trở về, ra tới bờ sông, bị một người nắm áo giữ lại: “A, anh này gớm thật, dám xúi Tào Tháo kết thuyền lại cho Chu Du đốt! Tháo nó ngu, bộ anh tưởng chúng ta cũng ngu, không ai biết mưu kế của anh hay sao?”. Bàng Thống giựt mình ngửng lên, nhìn ra thì thấy đó là Từ Thứ.

Kể xong, tôi kết luận:
–  Đất nào cũng có kẻ sĩ, nước nào cũng có kẻ sĩ. Chẳng qua là cái vận mệnh nước tôi, kẻ sĩ bị coi như rơm như rác. Nếu thấy ông này ông nọ của chúng tôi ngu dại, xin các ông đừng nghĩ chúng tôi hết người.

Ông ta khẽ gật:
– Có, tôi hiểu. Tôi nghĩ đó là một trong những điều đáng buồn của nước các ông. Chúng tôi muốn làm ăn một cách tương xứng, không muốn “đốt” ai cả. Nhưng theo quy luật làm ăn, nếu họ tự đốt chính họ thì họ phải chịu.

Vị khách lâu nay gần như chỉ nói tiếng Anh, không nói tiếng Nhật.

Một hôm, ông ta mua tặng tôi một chiếc đồng hồ Seiko Five giá 45 đô la tức hơn năm trăm ngàn đồng Việt Nam. Tôi bật cười nói đùa:
– Đây là “phẩn thưởng” cho sự im lặng của tôi?

Ông ta cũng cười, lắc đầu:
– Không, ở Việt Nam trí thức bị cho nằm chơi, chẳng ai dùng cả. Dù không cần thưởng thì các ông vẫn phải đóng vai trò im lặng.
– Vậy thì tôi có đồng hồ của tôi rồi.

– Nó đã cũ, ông nên dùng chiếc mới và giữ nó làm kỷ niệm giữa tôi với ông.
– Vâng, xin cám ơn ông.

Việc ký kết hợp đồng giữa ông ta với phía Việt Nam tiến triển tốt đẹp. Tôi nhận được phong bì “ứng trước” do ông giám đốc khách sạn trao. Ông giám đốc bảo tiền hoa hồng của tôi khá hậu, ông ứng trước một số để tôi có tiền tiêu xài. Ngoài ra, ông khách Nhật cũng cho biết chỉ còn ở lại đây hai ngày nữa, tức sáng Thứ hai ông sẽ lên máy bay về nước.

Hôm đó là chiều Thứ bảy, một buổi chiều Sài Gòn thật đẹp. Mọi việc đã xong xuôi, vị khách Nhật hình như hơi rảnh. Ông ta nhìn qua khung cửa kính, có vẻ suy nghĩ rồi bảo tôi :
–  Ông bạn luật sư thân mến – ông vẫn nói tiếng Anh, không nói tiếng Nhật – tôi sắp về nước. Tôi nghe nói ở bên Việt Nam có món  “thịt cầy” (dog-meat) ngon lắm. Ông làm ơn dẫn tôi đi ăn đi.

Tôi kinh ngạc trợn tròn mắt:
– Thịt chó? Ý ông muốn nói đó là… đó là… món thịt của con chó?

– Đúng vậy, thịt của con chó.

Đoạn, ông ta nói tiếp:

– Theo tôi hiểu, nhà văn Trung quốc Lâm Ngữ Đường (tên tiếng Anh: Lin Yutang) có lẽ cũng rất thích món thịt cầy nên ông ta viết một truyện ngắn rất hay lấy tên là  “Tướng Quân Thịt Chó” (tên truyện của Lâm Ngữ Đường: The Dog-meat General), tôi có đọc qua.

Tôi như rơi từ trên trời xuống đất. Mặc dầu là dân Thái bình Thái lọ, rất khoái  món “nai đồng quê” nhưng tôi giải thích  với vị khách Nhật rằng các quán “nai đồng quê” không phải là nhà hàng sang trọng, nếu tôi dẫn ông ta đến đó, lỡ có chuyện gì xảy ra tôi sẽ phải chịu trách nhiệm.

Tôi giải thích:
– Ngoài món  “dog-meat”, người Việt Nam  chúng tôi còn có các món khác rất ngon như ếch chiên bơ, cua rang muối, rắn xào lăn .. vv…, chúng ta nên đến đấy thì tốt hơn là đến các tiệm  dog-meat.
–  Oh yes! Very good! Nhưng chỉ có ông với tôi đi thôi, và tôi lái xe.

Ôi chú mẹc ơi, tôi lại như người rơi từ trên trời xuống đất lần nữa. Nói thế nào ông ta cũng không đồng ý, tôi bèn báo cáo chuyện này với ban giám đốc. Ông quản lý lắc đầu, lè lưỡi :
–  Chết, người nước ngoài mà lái xe trên đường Sài Gòn thì coi như tiêu tùng tính mạng. Ông ta có biết đường đâu mà lái. Thôi, ông Trình cố nói khéo khéo, dành lấy tay lái, đừng để ông ta lái.

Tôi nói tôi lái, ông khách Nhật đồng ý vì không thích có người tài xế đi theo. Ngoài ra ông ta cũng mỉm cười khi nghe tôi kể lại lời ông quản lý.

Chúng tôi tới quán  Thanh Sơn  ở đường Nguyễn Cư Trinh gần rạp Hưng Đạo. Đây là hậu thân của quán Ba Thừa ở đường Bùi Viện ngày trước. Thanh Hải, Ba Thừa trước ngày giải phóng rất nổi tiếng về món la-de đặc – la-de ướp lạnh đến mức đông lại, phải vỗ vỗ đáy chai mới chảy ra, không phai bỏ đá – và những món đặc sản miền Nam như cua rang muối, ếch chiên bơ như đã kể trên.

Chúng tôi đang ăn, ông khách Nhật luôn luôn tấm tắc khen ngon thì một bọn trẻ bán thuốc lá, bán vé số biết ông là người nước ngoài nên bu lại mời mua. Ông khách lấy một gói Ba số và đưa tờ năm đô la. “Nô, nô, cái này hơn năm chục ngàn, cái này có mười mấy ngàn, không có tiền thối, nô, nô…”. Ông ta ra hiệu cho cả, tụi nó mừng rỡ thánh kiu  rối rít rồi kéo nhau đi. Một đứa khác tới trễ không được chia, bèn giơ cả xấp vé trước mặt ông ta, mời mua bằng được. Ông lắc đầu nhưng nó cứ năn nỉ và tì cả người như nằm trên bàn để “ăn vạ”. Tôi nói:

– Ông này sắp về nước, không mua vé số đâu em ạ.

Cậu thanh niên chạy bàn hình như con trai ông bà chủ tiệm, đi ngang qua bèn bợp tai cho nó một cái, đuổi nó ra ngoài. Lúc nó đứng dậy, ôi cha, khuỷu tay nó loạng quạng thế nào đụng phải dĩa lươn um, đổ ráo xuống quần tôi. Nóng thì không nóng lắm nhưng bẩn, nhoè nhoẹt. Tôi cáu tiết, đứng rột dậy không biết phải làm cách nào:

– Thấy mẹ người ta rồi! Đã bảo mà, làm thế nào bây giờ?

Thằng bé cũng lúng túng, đứng giương mắt nhìn. Cậu con trai ông bà chủ tiệm lại bợp tai cho nó một cái nữa rồi kêu người nhà ra thu dọn và đem  nước lau cho tôi.
Ông khách vẫn ngồi im quan sát. Thấy việc đâu đấy xong xuôi, tôi đã đỡ bực, ông mỉm cười hỏi:
– Bạn vừa mới nói hai tiếng “thấy mẹ”. Vậy “thấy mẹ” là gì, một tiếng lóng (a slang) hay một câu chửi (a rebuke)?

Đến bố tôi cũng không biết “thấy mẹ” là một tiếng lóng hay một câu chửi. Đang ấm ức về việc chiếc quần  bị bẩn, tôi trả lời đại thấy mẹ là … “see mother”!
–  Oh no, no, it isn’t. – Ông ta cãi, sau đó giải thích – In Vietnamese, “thấy mẹ” ,  it means…

Tòi rất ngạc nhiên, ông ta nói tiếng Anh nhưng phát âm hai tiếng “thấy mẹ” rất chuẩn, đúng giọng như một người Việt  Nam. Tôi hỏi lại:
– Do you understand Vietnamese?

Ông ta cười lớn và xổ ra… một tràng tiếng Việt, thông thạo như người Việt Nam:
– Hiểu chứ sao không hiểu! Bởi vì tao là một thằng Việt Nam chính gốc, đếch phải người Nhật!
Và ông ta lại cười:
–  Mày ngốc lắm Trình ạ. Tao nhận ra mày ngay từ lúc vừa mới gặp ở chân cầu thang máy bay còn mày thì không nhận ra tao.

Một hình ảnh nào đó từ hồi còn đi học bỗng hiện ra trong trí óc tôi:
– Cậu… cậu là thằng Quân đen?
– Chứ còn thằng chó nào vào đấy nữa! Bạn bè, thật, học với nhau từ lớp Đệ Thất Nguyễn Trãi sau đó lên Chu Văn An mà mày không nhận ra tao!
– Xin lỗi, tớ trông cậu cũng quen quen nhưng cứ yên chí cậu là một tay giám đốc người Nhật. Hơn nữa cậu lấy tên là Kwann Tae Palms thành thử tớ lầm.
– Có gì lạ đâu, đây nhé, cậu biết tên tớ là Phạm Thế Quân. Lúc sang Mỹ, nhập quốc tịch Mỹ, tớ tinh nghịch đổi cái tên Phạm Thế Quân thành Quân Thế Phạm, tức “Kuann Tae Palms” chứ chẳng có gì khó.
– Cậu quốc tịch Mỹ, không phải quốc tịch Nhật?

– Không, tớ quốc tịch Mỹ, vợ tớ người Nhật.

Quân kể cho tôi nghe, hồi đó học xong kỹ sư Phú Thọ, hắn được bổ đi làm trưởng ty công chánh tại một tỉnh khỉ ho cò gáy ở ngoài miền Trung. Ngày “giải phóng” 30 tháng Tư, gặp tàu, hắn nhảy xuống tàu, sang được bên Mỹ, vừa đi làm vừa đi học về ngành kỹ sư điện tử. Trong lớp hắn học có một cô sinh viên người Nhật cũng chuyên về ngành điện tử. Hai bên yêu nhau, sau khi tốt nghiệp, có công ăn việc làm hắn bèn cưới cô ta làm vợ. Hai vợ chồng làm trong một công ty Mỹ, hắn rất siêng năng nên leo dần lên chức vị pnó giám đốc. Vợ hắn sinh đứa con gái đầu lòng, bố mẹ vợ hắn viết thư sang giục vợ chồng hắn đừng làm bên Mỹ nữa, về sống bên Nhật, bố vợ hắn sẽ thu xếp cho hắn làm giám đốc một trong các công ty của ông. Thì ra, bố vợ hắn là một nhà tư bản, tổng giám đốc một công ty lớn chuyên về điện tử tại Nhật. Bây giờ vợ hắn đã sinh đứa thứ hai rất xinh, con trai, còn hắn thì vẫn làm giám đốc một công ty của bố vợ hắn.

– Ông già đã lớn tuổi nên cẩn thận lắm cậu ạ. Cử tớ sang Việt Nam xem xét, ký kết hợp đồng nhưng lại sợ tớ là người Việt Nam, phía bên này sẽ ỷ y, bởi vậy ổng ra lệnh cho tớ phải nói toàn tiếng Nhật và đánh tiếng rằng ông giám đốc Nhật đã già nên rất khó tánh.
– Tớ hiểu, người nước ngoài họ vẫn cẩn thận như vậy.

Hắn cười:
– Tiếng Nhật thì tớ cũng tà tà như cậu vậy thôi, do vợ tớ dạy. Sang bên này, gặp cậu tớ mừng lắm. Không ngờ sau bao nhiêu năm trôi nổi, hai thằng chó chết tụi mình lại gặp nhau.

– Tớ mới chó chết, cậu không chó chết. Cậu tạo sự nghiệp bằng hai bàn tay, không phải là đứa chó chết.

Hắn thở dài:
– Nhiều lúc suy nghĩ tớ thấy buồn lắm, một đời du tử…

Và hắn nói tiếp:
– Tớ xin lỗi cậu về việc đã làm mặt xa lạ, bữa nay mới bày ra chuyện  “dog-meat” để có thì giờ gặp riêng cậu. Tớ muốn nhờ cậu một việc…
– Việc gì vậy? Bạn bè với nhau từ nhỏ, cậu nhờ việc gì tớ cũng sẵn lòng.

Hắn lại suy nghĩ và khẽ thờ dài:
– Cậu biết đấy, tớ còn một bà mẹ già. Năm nay bà cụ tớ đã tám mươi mốt tuổi, hai mắt đã lòa, ở với ông anh tớ ở Nam Định ngoài Bắc. Tớ thương mẹ tớ lắm…

– Chuyện, tụi mình toàn những thằng nghèo khó như nhau, đứa nào mà chả thương bố mẹ.
– Cám ơn cậu. Ngày  trước hồi mới di cư gia đình tớ cũng nghèo như gia đình cậu. Bà cụ tớ thắt lưng buộc bụng, buôn bán mấy trái cam trái quýt với đứa em gái tớ ở chợ Bà Chiểu, nuôi tớ ăn học. Tớ mới tốt nghiệp, có thể nói là chưa báo đền gì được thì việc đổ vỡ to lớn xảy ra, tớ gặp tàu bèn nhảy xuống tàu, sang sống một mình bên Mỹ, bỏ mẹ tớ với đứa em gái ở lại. Điều đó làm tớ rất đau lòng…

Hắn tiếp:
– Cách đây mấy năm tớ có viết thư về quê liên lạc được với ông anh tớ. Từ đấy tớ luôn luôn gửi quà về để ông ấy có phương tiện phụng dưỡng mẹ già. Nhưng tiền bạc là một chuyện mà tình cảm gia đình lại là chuyện khác…
– Đúng vậy, rồi sao nữa?
– Tớ định nhờ cậu đem một số tiền khá lớn ra Bắc, đưa cho ông anh tớ, giúp đỡ ý kiến để ông ấy sửa sang nhà cửa, xây lại ngôi từ đường thật khang trang theo ý muốn của bà cụ, và nói với cụ rằng tớ hứa nội trong năm tới thế nào cũng thu xếp công việc, đem vợ con về Việt Nam thăm mẹ. Tớ đã nói với tay giám đốc khách sạn là nhờ cậu ra Hà Nội xem xét giùm tớ tình hình giấy tờ ngoài ấy xem sao, có cần gì sửa chữa không. Tay giám đốc đồng ý lắm. Việc đó dễ, dưới con mắt của một luật sư như cậu,  chỉ liếc qua là cậu biết liền có khi còn hơn tớ nữa. Nhưng vấn đề chính là cậu về Nam Định đưa tiền giùm cho ông anh tớ. Sáng mai cỡ chín giờ tớ đem tiền tới nhà cậu, ở chơi vơi cậu một ngày, tụi mình nói chuyện thật nhiều rồi sáng Thứ hai tớ lên máy bay về Nhật.

Và hắn hỏi tôi:
– Bà cụ cậu vẫn mạnh khoẻ chứ?
–  Cám ơn cậu, bà cụ tớ còn nhưng năm nay đã bảy mươi chín tuổi, kém bà cụ cậu hai tuổi, không được khỏe lắm. Thỉnh thoảng cụ vẫn nhắc cậu Quân không biết bây giờ ở đâu, tớ nói có lẽ ở bên Mỹ.
– Thế này nhé, lát về cậu đưa tớ ghé vào thăm cụ một chút cho nhớ nhà rồi mai tớ đến. Nhà cậu vẫn ở Tân Định?
– Ừ.

Hôm sau hắn tới. Buổi trưa, ăn cơm xong, hắn ngồi một mình ngoài hiên trên lầu bên thành lan can. Nhà tôi vắt hai ly cam tươi bưng ra. Hắn mỉm cười nhìn tôi, khe khẽ lắc đầu :

– Chị cẩn thận giống hệt nhà tôi ở bên Nhật… À này, Trình, cậu có còn nhớ bài “Du tử ngâm” của Mạnh Giao ngày trước cụ Tú Anh dạy tụi mình hồi lớp Đệ Thất, Đệ Lục ở Nguyễn Trãi, sau đó lên Chu Văn An không nhỉ?
– Nhớ chứ, cụ Tú khó muốn chết, đứa nào không thuộc, không nhớ mặt  chữ cụ mắng quá trời quá đất, đứa nào mà chả thuộc.

Tay hắn đang cầm chiếc que, hắn gõ nhè nhẹ vào thành lan can và đọc khe khẽ:
Từ mẫu thủ trung tuyến
Du tử thân thượng y
Lâm hành mật mật phùng
Ý khủng trì trì quy
Thùy ngôn thốn thảo tâm
Báo đắc tam xuân huy

(Sợi chỉ trong tay mẹ hiền
May thành chiếc áo trên thân người con  du tử
Lúc con ra đi mẹ may thật kỹ
Vì sợ lâu ngày con chậm trở về
Nào ai dám nói một tấc lòng  của cỏ
Có thể báo đáp được ánh dương của ba tháng xuân?)
                                                                                                         
– Bài thơ hay quá cậu nhỉ. Mỗi lần nhớ tới tớ lại ứa nước mắt cậu ạ.
– Chuyện, thơ Đường, ngay đến cụ Nguyền Du còn phải mượn ý viết thành câu thơ trong truyện Kiều: “Dám đem tấc cỏ báo đền ba xuân” huống chi tụi mình.

Hắn thở dài :
– Ở bên Nhật, hễ bận thì thôi, cứ lúc nào rảnh đầu óc tớ lại nghĩ tới hình ảnh ba mẹ con tớ lúc mới di cư vào Nam. Ông cụ tớ mất hồi gia đình còn ở ngoài Bắc. Mẹ tớ một mình tần tảo nuôi tớ ăn học. Con Chi, em gái tớ chắc cậu đã biết, lúc ấy còn nhỏ, mới lên bốn còn tớ lên sáu. Mẹ tớ trước bán bánh cuốn, sau bán trái cây ở chợ Bà Chiểu. Lúc tớ thi đậu vào lớp Đệ Thất trường công là lúc mẹ tớ đã dành dụm được chút đỉnh, không còn phải bữa đói bữa no nữa. Vậy mà cậu thấy đấy, trong túi tụi mình có đứa nào có lấy được vài đồng đâu. Thỉnh thoảng bà cụ tớ hay bà cụ cậu cho được một đồng thì thì hai đứa tụi mình chia nhau uống chung một ly nước mía. Bà cụ tớ quý cậu lắm. Nay hai mắt cụ đã lòa…

– Có, tớ biết. Hồi ông anh cả vào đây đón cụ ra Bắc tớ có đi tiễn. Ông anh mua vé xe lửa Thống Nhất, ghế ngồi, bảo sẽ xuống ga Nam Định. Thấy đông người quá, trong tàu chật như nêm cối, ghế gỗ cứng ngắc mà lại phải ngồi ba ngày ba đêm không  nhúc nhích nổi, tớ chảy nước mắt. Cụ cũng khóc, đưa hai tay quờ quạng sờ mặt tớ và nói sẽ chẳng bao giờ có dịp gặp lại nữa.Tớ ra ngoài ấy chắc cụ với ông cả mừng lắm….

Quân chớp mắt. Hắn cúi mặt như cố che giấu cảm động, sau đó khẽ thở dài bảo tôi:
– Tớ chỉ lo mẹ tớ mất trước khi tớ về cậu ạ. Bởi vậy ra đấy cậu nhớ lạy mẹ tớ một lạy xin cụ tha thứ cho tớ và nói năm tới thế nào tớ cũng về thăm mẹ.
– Được cậu cứ yên tâm.
– Ngồi ăn cơm với cụ và vợ chồng cậu tớ cảm động lắm. Tớ mong được tự tay xé thịt gà tiếp vào bát cho bà cụ tớ cũng giống như cậu. Mẹ tớ hai mắt đã lòa…
– Có tớ hiểu.

Thế rồi sáng Thứ hai hắn lên máy bay về Nhật thì sáng Thứ ba tôi ra Hà Nội. Tôi đi xe lửa, vé nằm, loại tàu nhanh hai ngày hai đêm, không đi máy bay vì tính tôi tiết kiệm. Những lúc ngồi bên cửa sổ ngắm cảnh núi non hùng vĩ của vùng đèo Hải Vân, đèo Ngang, đầu óc tôi lại miên man nghĩ tới hình ảnh lúc hắn sắp lên máy bay, chúng tôi đưa tiễn. Hắn giơ tay chào tạm biệt “Sayônara!”. Chúng tôi cũng “Sayônara!”. Rồi trong lúc mọi người không để ý, hắn kín đáo chắp tay lạy về phía tôi một lạy. Tôi hiểu ý nghĩa của cái lạy đó nên chỉ khe khẽ gật đầu cho hắn yên lòng, không cần lạy lại. Bây giờ tôi có bổn phận đem cái lạy đó ra ngoài Bắc cùng với lời dặn hắn sẽ trở về. Và đầu óc tôi cứ miên man nghĩ đến bài ca của người du tử:
Từ mẫu thủ trung tuyến
Du tử thân thượng y…

Làm con thì phải như vậy. Tôi yêu bài thơ đó lắm.

Đoàn Dự

Hợp Đồng Công

 BẪY” HỢP ĐỒNG ĐẶT CỌC CÔNG CHỨNG – KHUYẾN CÁO TỪ LUẬT SƯ?

Tình hình giá đất lên cao rất nhiều trường hợp nhờ tư vấn liên quan đến xử lý Hợp đồng đặt cọc trong đó oái ăm nhất là trường hợp xử lý Hợp đồng đăt cọc có công chứng mà bên mua bỏ cọc. Chủ đất muốn bán cho người khác nhưng không VPCC nào chịu ký mà hướng dẫn đi kiện bên đặt cọc trước đây và có bản án thì mới giải quyết? Chủ đất lắc đầu chào thua.
Lý giải vấn đề này, giải thích ngắn gọn cho Cộng đồng hiểu là khi các bên ký HĐ đặt cọc tại Tổ chức hành nghề công chứng thì trên hệ thống công chứng đã treo thông tin “thửa đất …./TBD số… đã ký HD đặt cọc ngày….” Thông thường các bên thỏa thuận chi tiết tại HDDC là đến hạn ký HD mua bán mà bên bán ko bán thì đền xxx lần cọc, bên mua không mua thì mất cọc. Tuy nhiên khi bên mua bỏ cọc (không đến ký công chứng/không liên hệ được/tắt điện thoại….) thì việc hủy Hợp đồng đặt cọc đã công chứng phải theo quy định tại Luật Công chứng quy định việc hủy Hợp đồng phải được cả 2 bên đồng ý (Điều 51 Luật Công chứng 2014), mà bên mua đã bỏ cọc thì đời nào chịu phối hợp ký hủy với bên bán. Công chứng viên trên thực tế không thể biết được các bên đã giải quyết hậu quả của HD Đặt cọc này như thế nào nên không thể xác nhận cho chủ đất chuyển quyền tiếp được.
KHUYẾN CÁO TỪ LUẬT SƯ:
• Pháp luật hiện hành không quy định hợp đồng đặt cọc bds bắt buộc phải công chứng mới có hiệu lực, có nghĩa là việc ký tay giữa các bên vẫn có hiệu lực như Hợp đồng đặt cọc công chứng, việc ký hay không là do các bên thỏa thuận không ảnh hưởng đến hiệu lực của Hợp đồng.
• Nếu đã công chứng hợp đồng này thì khi huỷ hợp đồng, hai bên lại phải thực hiện thủ tục huỷ hợp đồng tại văn phòng công chứng nơi đã công chứng hợp đồng ban đầu và do CCV tiến hành. Trường hợp bên bán không phối hợp ký hủy thì bắt buộc bên mua phải liên hệ Tòa án để đề nghị chấm dứt hiệu lực HĐ đặt cọc do bên đặt cọc vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ của mình. Theo quy định hiện hành của pháp luật tố tụng dân sự, thời gian Tòa án giải quyết theo quy định là từ 4 – 6 tháng (cấp sơ thẩm) và trên thực tế có thể nhanh hoặc chậm hơn thời hạn nêu trên;
• Việc ký Hợp đồng đặt cọc công chứng như đã phân tích sẽ đảm bảo quyền lợi – sự ràng buộc cho cả 2 bên tuy nhiên NẾU phát sinh tranh chấp thì BÊN BÁN sẽ rất tốn thời gian công sức để xử lý – do đó BÊN BÁN nên cực kỳ quan tâm vấn đề này và BÊN MUA ở chiều phân tích ngược lại;
• Khuyến cáo đối với các bất động sản có giá trị lớn và tỷ lệ đặt cọc cao (trên 30% tổng giá trị) thì BÊN BÁN hãy cân nhắc đến việc ký HĐ nhận cọc tại Tổ chức công chứng;
• Nếu gặp trường hợp BÊN MUA không đến Tổ chức công chứng để ký Hợp đồng mua bán như cam kết. Thì BÊN BÁN yêu cầu CCV lập biên bản sự việc hoặc liên hệ liên hệ Thừa Phát Lại lập vi bằng tại thời điểm đó để làm chứng cứ (chi phí loanh quanh khoảng 5 triệu đồng/lần)- việc này cực kỳ quan trọng và sẽ giúp BÊN BÁN đẩy nhanh quá trình giải quyết tại Tòa án sau này.
• Lưu ý một số nội dung thỏa thuận tại HD đặt cọc công chứng nên ghi nhận rõ địa chỉ liên hệ của Bên đặt cọc (để gửi thông báo sau này); các thông tin về nhân thân, số điện thoại liên hệ (lưu lại các thông tin nội dung trao đổi thông qua tin nhắn các nền tảng MXH) và ghi rõ Tổ chức công chứng sẽ ký kết Hợp đồng mua bán sau này làm cơ sở chứng cứ cung cấp cho Tòa án đẩy nhanh quá trình giải quyết các vấn đề sau này tại Tòa án.
“Mỗi ngày một vấn đề pháp lý chia sẻ cùng cộng động bất động sản – hi vọng sẽ giúp ích cho Cộng đồng trong quá trình đầu tư bất động sản”.
Luật sư Trần Minh Cường - (Cafe Bất Động Sản)



Thứ Hai, 7 tháng 6, 2021

Nhật Ký Hành Trình Cách Ly

 Nhật ký hành trình cách ly.



Cảm giác bị cách ly không là gì so với thái độ của xã hội nhìn vào những người bị cách ly.
Chuyện là, vừa qua khi có việc gấp phải về VN, nên buộc bụng mua vé về và chịu cách ly 14 ngày, được cái tiếng là về theo diện giải cứu của chính phủ, mà nếu không giải nhiều nhiều sẽ chẳng được cứu...🤣
Giá vé máy bay và phí dịch vụ cách ly cho người về trong đợt dịch vừa qua không hề rẻ, thấp nhất là 200tr/người, có người phải trả đến hơn 400tr. Tất nhiên trước khi lên máy bay hãng hàng không quy định phại có giấy xét nghiệm Covid-19 âm tính theo phương pháp Real Time - PCR trước 72 giờ.
Trước đây dịch lây nhiễm từ nguồn người nhập cảnh về từ các nơi do hàng không chưa quy định khắt khe về điều này.
Quá cảnh ở Hàn Quốc, cảm giác nhẹ nhàng, nhân viên hướng dẫn rất tận tình đi vào sảnh đợi, nhưng khi vừa đặt chân xuống Tân Sơn Nhất, đang di chuyển từ đường ống ra chỗ làm thủ tục khai báo hải quan và y tế, bất chợt có 2 nhân viên trùm kính đồ bảo hộ đứng gần đó, thấy mình họ quay đầu đi thật nhanh như để tránh một tên tội phạm.
Có chút hụt hẫng, nhưng chưa là gì, sau vài giờ khai báo đến 2h sáng được đưa lên 1 xe 50 chỗ, tài xế quát tháo bắt mình đứng xa chiếc xe để anh lên trước yên vị, kéo tấm nylon cho an toàn rồi mới ra lệnh cho mình lên xe và phải ngồi hàng ghế tuốt sau cùng, dĩ nhiên hành lý tự mình xoay sở.
Về tới một khách sạn tại TT Q1, họ bắt đầu xịt từ đầu đến chân chất khử trùng và buộc đi theo làn dây đỏ được căng sẵn để vào thang máy lên phòng như xác định mình đã bị dương tính vậy (nhân viên đứng xa khoảng 5 mét theo dõi). Xin nói thêm, có nhiều phương pháp để test Covid-19, nhưng quy định của các hãng hàng không hiện nay buộc hành khách phải xét nghiệm Covid-19 theo phương pháp chuyên sâu RT-PCR trước khi lên máy bay.
Real Time-PCR là một phương pháp hiệu quả nhất trên thế giới hiện nay để xác định đối tượng chắc chắn có bị nhiễm hay không, phí cho xét nghiệm này tại Hoa Kỳ là $400 và ở Vietnam là 2,2 triệu (Bv Hoàn Mỹ).
Bữa đầu tiên, họ gõ cửa đưa thức ăn lúc 8h sáng (vì họ báo 8h chứ ở trong phòng kín mít, mở TV lên mới biết bên ngoài là ngày hay đêm) mình đứng gần cửa nên vội mở ra thì bị anh chàng đưa thức ăn quát, lần sau nghe tiếng gõ cửa thì 10 giây sau anh hẵn ra lấy nhe, vừa nói anh vừa quay lưng như chạy... cứ thế tiếp tục 14 ngày như thế.
Điều đáng ngại là, họ xịt chất sát khuẩn mỗi giờ làm ướt sũng nền gạch và thảm, mà dung dịch sát khuẩn là chất oxy hóa cực mạnh nên rất dễ gây cháy, thú thật nằm trong phòng mà nội cái suy nghĩ ám ảnh viễn cảnh cháy nổ thôi cũng đủ stress lắm luôn...



Còn tiếp....
Quý zị đợi mai em kể típ nhe quý zị, giờ đi ấy cái đã...🤣🤣🤣

30/5/2021
FB Nguyen Leo Long

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2021

Thế Lực Ngầm, Toàn Cầu Hóa là gì ?

 HOA KỲ VÀO GIỜ G - VÒNG VÂY XIẾT CHẶT

Bài viết của fb Nguyễn Hoàng Dũng cho ta biết rõ...

*****

&A&. Bối Cảnh Của Hoa Kỳ Trước Giờ G
Nếu chỉ nhìn vô bề ngoài những diễn tiến đang xảy ra, những ai yêu mến và ủng hộ TT Donald Trump trong suốt 4 năm qua sẽ có nhiều lý do để mà lo lắng cho ông. Không những tổng thống sắp tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20/1/2021 Joe Biden là người của Đảng DC đã đành, mà cả Thượng viện (TV) lẫn Hạ viện (HV) đều do đa số Đảng DC kiểm soát. Ngoài ra, Tối cao Pháp viện (TCPV), tuy mang tiếng có nhiều đại thẩm phán do Đảng CH bổ nhiệm, nhưng phần lớn trong số họ, kể cả Chánh án John Roberts, đều có vẻ nghiêng về khuynh hướng tự do, thay vì bảo thủ, cũng có nghĩa là thân thiết với Đảng DC nhiều hơn. Tuy nhiên, phân biệt DC hay CH cũng chỉ là theo thói quen truyền thống, chứ thiệt ra, ranh giới 2 Đảng trên đã dần dà bị xoá nhoà qua 60 năm nay bởi một thế lực rất kinh khủng, gọi là Nhà Nước Ngầm (Deep State, NNN) [1]. Chính bọn NNN này đã phủ bóng quyền lực lên cả Hành pháp, Tư pháp và Lập pháp, rồi kéo 3 nhánh “Tam Quyền Phân Lập” này cho bớt phân lập đi để gộp về chung một mối, với chúng ngự trị trên chóp đỉnh Kim Tự Tháp, như một hình thức chủ nghĩa toàn trị mới. Thế bọn NNN có tồn tại thật không?
&B&. Các Khái Niệm Cần Được Làm Rõ
B1. Nhà Nước Ngầm & Toàn Cầu Hoá
Trong một thời gian dài ngót nghét 6 thập niên, NNN tồn tại như một giả thiết hay một khái niệm, chứ không phải là một thực thể, hư hư thực thực y hệt quỷ ma. Thế mà, hầu như ai ai cũng e dè sợ sệt khi đề cập tới bọn chúng, vì gương nhãn tiền có rất nhiều chính trị gia muốn điều tra bọn này nhưng không thành công đã chớ, trái lại, còn bị chúng sát hại, như cố TT J.F Kennedy chẳng hạn. Bởi thế, phải nói, thành công ấn tượng nhất của TT Donald Trump, không phải là bao vây triệt hạ Trung Cộng, cũng không phải là nỗ lực mang lại hoà bình cho Trung Đông, giữa Israel và các nước Hồi Giáo, dù thành tựu này gần như không tưởng. Thành công vĩ đại nhất của ông liên quan đến bọn NNN: Một là, ông chứng minh cho dân Mỹ và thế giới thấy NNN thực sự tồn tại trong chính trường Mỹ; hai là, ông đã bắt bọn này lần lượt hiện nguyên hình chỉ qua 4 năm nhiệm kỳ đầu của ông và ba là, ông đã lùa được bọn này về Hoa Thịnh Đốn, thông qua cuộc bầu cử 3/11/2020, để quyết trận sống mái với chúng trong 2 ngày 19/1/2021 và 20/1/2021 sắp tới.
Đúng vậy, thực thể NNN đã được Chính quyền TT Donald Trump chính thức xác nhận mới đây. Trong văn bản công bố tặng thưởng “Huân chương Tự do”, huân chương dân sự quốc gia cao quý nhất của tổng thống Hoa Kỳ, cho 2 Dân biểu Devin Nunes (California, 4/1/2021) và Jim Jordan (Ohio, 11/1/2021), vì những đóng góp to lớn của họ cho an ninh quốc gia và hoà bình thế giới, TT Donald Trump đã khen ngợi công lao của họ vì: Đã phanh phui ra âm mưu do bọn NNN (Deep State) cầm đầu nhằm “lật đổ tổng thống Hoa Kỳ đương nhiệm” qua hàng loạt mưu hèn kế bẩn như “Săn Phù Thuỷ” hay “Trò Lừa Đảo Nga”; đã gọi tên chỉ mặt bộ đôi ma quỷ Obama - Biden chủ mưu trong “Tội Ác Thế Kỷ”, tức “Biến Cố Benghazi” sát hại cố Đại sứ J. Christopher Stevens và nhất là đã điểm chỉ rõ ràng rằng các Big Media, CIA, FBI, Bộ Tư pháp, Cộng đồng Tình báo Mỹ, Đảng DC và các cựu TT như Bill Clinton và Barack Obama là những thành phần của DEEP STATE [2]. Như vậy, NNN thực sự tồn tại!!!
Tuy nhiên, bước sang đầu thập niên 90 của thế kỷ 20, bọn NNN Mỹ đã tự nâng cấp mình lên một phiên bản mới, nguy hiểm hơn, tham vọng hơn và mang tính phổ quát hơn: Chúng bắt tay và nuôi dưỡng các nhóm NNN ở các quốc gia khác như Châu Âu, Trung Đông, Nga, Canada, Anh ... và đặc biệt là Trung Cộng, để rồi cả nhóm bọn chúng khoác lên mình một mỹ danh mới: NHÀ TOÀN CẦU HOÁ (TCH)! Phải nhìn nhận rất thẳng thắng, NNN lúc xưa hay TCH ngày nay ở Hoa Kỳ gồm những bộ óc kiệt xuất, quyền thế và giàu có, tức thành phần tinh hoa, phủ đều lên toàn bộ đời sống nhân loại như Big Media, Big Tech, Big Pharma, Big Academy, Big Bankster (Phố Wall), và các “Big Guy” chính trị gia có mặt đầy đủ ở cả 3 nhánh quyền lực của Mỹ: Hành pháp, Tư pháp và Lập pháp. Chúng đã vươn vòi bạch tuộc ra quốc tế, dẫn vốn và công nghệ đi vòng vèo qua Trung Đông, Nga, Châu Âu và đặc biệt Trung Cộng, bằng đường ống TCH để sinh lời, trước khi dẫn về lại Hoa Thịnh Đốn (HTĐ), và cứ dẫn đi dẫn về như vậy suốt 3 thập niên qua. Hơn nữa, chúng còn cố ý kéo nhà máy, xí nghiệp ra khỏi Mỹ sang Trung Cộng để biến nước này thành công xưởng thế giới, khiến việc triệt hạ bọn chúng còn khó hơn đi lên trời, vì sẽ thiếu hụt nguồn cung. Vậy mà, TT Donald Trump lại làm được. Thế mới là kỳ tài. Ông đã tiến hành ra sao?
B2. Tát Cạn Đầm Lầy & Làm Nước Mỹ Vĩ Đại Trở Lại
Có lẽ chúng ta đã quá quen tai với 2 câu khẩu hiệu tranh cử của TT Donald Trump ở trên cho nên nhiều người xem nó chỉ là sáo ngữ mang tính chất “dân tuý” là chính. Giờ đây, khi cột mốc sinh tử 20/1/2021 chỉ còn vỏn vẹn đúng 4 ngày, đã đến lúc phải mổ xẻ trọn vẹn ý nghĩa của chúng chứa trong mấy chữ trên. Có mấy ai từng thắc mắc là tại sao TT Trump lại dùng chữ “Đầm Lầy” (Swamp), thay cho “Ao”(Pond) và “Hồ” (Lake) không? Phải chăng ngoài yếu tố nước dơ bẩn và đáy toàn bùn nhơ, còn là sự hiện diện các loài thuỷ quái trong đầm? Thế nhưng, bấy nhiêu hình như vẫn chưa đủ! Ai cũng hiểu, “Đầm Lầy” ở đây ám chỉ “Đầm Lầy Hoa Thịnh Đốn (HTĐ)”, một ẩn dụ chỉ bọn NNN Mỹ. Ấy vậy, như đã phân tích ở trên, từ khi trở thành một biến thể mới mang tên TCH, bọn NNN có còn trú ngụ một chỗ trong “Đầm Lầy HTĐ” nữa đâu? Chúng đã khơi thông nhiều dòng chảy ngầm mà đi khắp nơi rồi: Liên Hiệp Quốc (LHQ), Trung Cộng (TC), Trung Đông, Bắc Hàn, Nga, Châu Âu ... Phải gọi là “Toàn Cầu Hoá Đại Hà” mới đúng! NNN Mỹ đã lưu chuyển khắp mọi nơi trên địa cầu như sông ngòi. Làm sao mà tát?
Chính vì thế, điều đầu tiên TT Donald Trump cần phải làm trước khi muốn “Tát Cạn” là đắp đập, ngăn bờ các con sông này thành “Đầm Lầy” như xưa cái đã. Đó là nội hàm nghĩa quan trọng tiên quyết thứ nhất. Do đó, TT Trump đã: Rút khỏi Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP, 23/01/2017), khỏi Hiệp định Paris về biến đổi khí hậu (01/6/2017) và Hiệp định Thương mại tự do Bắc Mỹ (NAFTA, 28/8/2017); rời khỏi các tổ chức quốc tế vô bổ (UNESCO - 12/10/2017, UNHCR - 19/6/2018, WHO - 29/5/2020...); phát động chiến tranh toàn diện với Trung Cộng ngay sau khi nhậm chức (22/3/2018), rút khỏi thoả thuận hạt nhân JCPOA với Iran (8/5/2018), xúc tiến thành công các thoả thuận hoà bình giữa Israel và Serbia - Kosovo (4/9/2020), UAE/Bahrain (15/9/2020), Sudan (23/10/2020) và Marốc (10/12/2020), phủ dụ thành công Bắc Hàn không gây bất ổn ở Đông Bắc Á nữa, xiết chặt hợp tác với Tứ giác Kim cương, nâng đỡ Đài Loan và ASEAN (nhất là Việt Nam)... Đây là những hành động quyết đoán cần thiết nhằm cách ly NNN HTĐ với các cứ điểm TCH cộm cán còn lại, biến con “Sông Lầy” HTĐ trở thành “Đầm Lầy” để mà tát. Trong kế hoạch này, TC là kẻ được ông “chiếu cố” nhiều nhất, vì vậy Sắc lệnh 13959 (12/11/2020) và Sắc lệnh Sửa đổi cho Sắc lệnh 13959 (13/1/2021) phải được coi là những lớp đất đá cuối cùng ngăn dòng Tiền-Nước của bọn TCH HTĐ với bọn TCH Trung Nam Hải [3].
Cho dù đã thành công ngoạn mục trong việc be bờ “Đầm Lầy HTĐ”, khu biệt nó với các đầm lầy TCH quốc tế còn lại, công việc “Tát Cạn Đầm Lầy” vẫn thập phần nguy hiểm, có thể mất mạng bất cứ lúc nào, bởi kẻ thù có thể là bất cứ ai trong chính giới Mỹ, ngay trong nội các của ông (cứ nhìn ông thay đổi xoành xoạch các thành viên nội các là hiểu). Hơn nữa, công cuộc “Tát Cạn” này có khác mấy công phu “Thất Thương Quyền” hay “Tồi Tâm Chưởng”, nghĩa là trước khi thi triển phải tự làm tổn thương mình trước đã? Chính vì vậy mà bọn NNN Mỹ coi thường không bao giờ tin rằng ông có thể làm được công việc bất khả này. Hãy đặt khẩu hiệu “Make America Great Again - MAGA” (Hãy Làm Nước Mỹ Vĩ Đại Trở Lại) trong bối cảnh của “Tát Cạn Đầm Lầy” thượng dẫn mà hiểu cho trọn vẹn nội hàm nghĩa thứ hai của nó. MAGA diễn tả bộ 3 công cụ TT Donald Trump dùng để “Tát Cạn Đầm Lầy”, bao gồm các yếu tố hết sức căn bản nối kết chặt chẽ và hữu cơ với nhau, đó là TINH THẦN BẢO HIẾN, LÒNG YÊU MẾN CỦA DÂN và TÌNH THÂN THIẾT CỦA QUÂN NHÂN!
Theo đó, một “Nước Mỹ Vĩ Đại Trở Lại” không hề mang nghĩa hạn hẹp là so sánh với thành tựu của một chính quyền tiền nhiệm nào cả, mà đúng hơn, hàm ý của nó là trở về với tinh thần CỘNG HOÀ nguyên thuỷ, được các Tổ phụ lập quốc mẫn tuệ truyền lại suốt 245 năm qua, bằng một Bản HIẾN PHÁP chỉ vỏn vẹn có 4.543 chữ. Nói cách khác, đó là hành trình trở về nguồn với tinh thần BẢO HIẾN, cũng là lòng ÁI QUỐC tinh tuyền mà bọn TCH đã vì lợi nhuận mà xem nhẹ. Tiếp theo, dựa trên nền Bảo Hiến đó, TT Donald Trump đã thu phục được LÒNG DÂN Mỹ. Con số 75 triệu cử tri bỏ phiếu cho ông trong năm bầu cử 2020, tăng 11 triệu so với năm 2016, đã nói lên tất cả. Hàng triệu người kề vai sát cánh, chắp tay nguyện cầu cho ông suốt 3 năm rưỡi thăng trầm ông bị đàn hặc, luận tội đã nhấn mạnh thêm khía cạnh LÒNG DÂN ấy. Rồi cũng hàng triệu con người đó sẵn sàng bỏ thời gian, công ăn việc làm theo ông trên những cung đường Rally rầm rộ, hoặc đổ về Thủ đô tuần hành thị uy sức mạnh ngày 6/1 qua là những minh chứng không thể chối cãi cho 2 chữ thiêng liêng trên. Nếu vẫn chưa đủ, thì đây, việc 2 đại gia Facebook và Twitter bị thổi bay mất 51 tỉ USD trong tuần này, vì đã cả gan khoá tài khoản của người dùng “Donald Trump”, là minh chứng hùng hồn nhất cho 2 chữ “LÒNG DÂN” có sức mạnh vô địch này.
Thế nhưng, phải nói thứ quan trọng nhất mà TT Trump thu phục được trong cuộc đối đầu với bọn NNN là lòng yêu mến, kính trọng của Quân Đội Hoa Kỳ. Nói cách khác, đó là TÌNH QUÂN NHÂN khắng khít, thân thiết giữa ông - Tổng Tư Lệnh - với các tướng lĩnh và binh sĩ cấp dưới. Hơn ai hết, ông biết quý trọng máu xương người lính, nên ông cho rút dần binh sĩ Mỹ về nước, từ Afghanistan, Âu Châu cho tới Syria, Iraq, đúng như tiền nhân đã dạy: “Nhất tướng công thành vạn cốt khô”. Hãy đợi giờ G sắp tới mà xác quyết tấm lòng trung thành của quân đội dành cho ông. Lực lượng tình báo quân đội đã giúp ông phanh phui âm mưu gian lận phiếu do CIA điều hành, với sự tiếp tay của bọn NNN ở nhiều quốc gia; Lực lượng Đặc biệt đã tuân lệnh ông toả đi giám sát, câu lưu, quản thúc và có thể cả tống giam nhiều tay chân của NNN rồi; chỉ còn đợi tới ngày 19/1/2021 và 20/1/2021 tới xem lực lượng liên quân (mang danh Vệ Binh Quốc Gia) sẽ hành xử như thế nào với bọn cộm cán NNN tham dự buổi lễ nhậm chức của Joe Biden, khi báo cáo tình báo của DNI và nhiều hồ sơ giải mật được công bố ngay trước đó? Ngay lúc này, có thể dự đoán, nhờ “Bộ Ba” vũ khí hữu hiệu trên mà ông sẽ tiêu diệt được bọn NNN/TCH.
&C&. Vòng Vây Sinh Tử Giờ G
Phải khẳng định ngay, dù muốn hay không, đến giờ phút này, cả 2 bên không thể rút lui hay bỏ cuộc được nữa, vì đã quá muộn. Nếu phe NNN/TCH thắng, tính mạng TT Trump, gia đình ông cùng bao cộng sự thân tín bấy lâu sẽ gặp nguy hiểm. Trái lại, nếu bên TT Trump thắng, thì bao nhiêu thuỷ quái “Đầm Lầy HTĐ” đều sẽ bị tóm gọn, bị đem lên truyền hình DÒNG CHÍNH thị chúng, trước khi được “quy tập” về hệ thống nhà tù GITMO chờ xét xử. Ông có muốn tha chúng cũng khó, vì vấp phải lời thề bảo vệ Hiến pháp và hơn nữa, dân Mỹ cùng quân đội sẽ không muốn tha bọn này. Tại sao có thể khẳng định như vậy? Căn cứ vào những cơ sở nào để xác định có giờ G? Đây cũng chỉ là một cuộc bầu cử khác thôi mà?
C1. Còn Hơn Cả Một Cuộc Bầu Cử
Dòng thời gian (Timeline) của cuộc bầu cử 3/11/2020 bắt đầu từ 9/11/2016, tức là từ 4 năm trước, ngay khi ông Donald Trump vừa tuyên bố thắng cử, bằng hàng loạt các cuộc biểu tình do bọn NNN/TCH tổ chức xúi giục nổ ra khắp các thành phố lớn đòi ông Trump từ chức, nghe rất nực cười. Sau đó là âm mưu nguỵ tạo tố cáo ông thông đồng với Nga can thiệp vào cuộc bầu cử 2016. “Cuộc Săn Phù Thủy” bắt đầu, nối tiếp bằng “Trò Lừa Đảo Nga”. Chưa hết, còn có trò đàn hặc và luận tội do QHHK chủ xướng, với sự tham gia rất tích cực của CIA, FBI và Bộ Tư pháp, kéo dài sơ sơ 3 năm rưỡi, mà không có 1 bằng chứng nào được trưng ra. Cuối cùng là trò hạ đẳng cho ANTIFA/BLM nổi loạn đập phá từ tháng 6/2020 cho tới tận hôm nay. Mục đích là gì? Là để TT Donald Trump phân tâm và NNN/TCH có đủ thời gian chuẩn bị kế hoạch gian lận phiếu! Một nhà nước ngầm còn tồn tại song song được trong một nhà nước chính thống, thì huống hồ gì một kết quả đếm phiếu nguỵ tạo chèn lên một kết quả bầu cử thực sự? Bọn NNN/TCH có thể làm được tuốt với mạng lưới chân tết luồn sâu rộng khắp của mình. Ấy vậy mà chúng vẫn chưa đủ tự tin, cho nên con virus CORONA phải ra đời để các nước và các tiểu bang trong kế hoạch thực thi gian lận phiếu có cớ mà lockdown và hình thức bỏ phiếu qua thư phải được tiến hành. Chưa đủ, còn phải có máy DOMINION đếm phiếu thay vì đếm tay, để dễ bề thay đổi con số khi cần thiết!
Rồi ngày 3/11/2020 cũng tới. Những gì diễn ra trong đêm 3/11/2020 và sáng 4/11/2020 ở 6 bang chiến trường hoàn toàn khớp với kịch bản đề ra. 8 tiếng sau khi các phòng phiếu này đột ngột ngừng đếm, ƯCV Joe Biden từ tình thế bị TT Trump dẫn trước rất xa, bỗng vượt lên dẫn lại đầy ngoạn mục một lèo cho tới khi được truyền thông đồng loạt tuyên ông là “Tổng thống Đắc cử” ngày 7/11/2020. Từ thời điểm đó, cụm từ xuất hiện nhiều nhất trên các mạng xã hội là “Game Over”, nhất là khi nhiều quốc gia đồng minh tới tấp gửi điện chúc mừng cho ông Joe Biden. Ấy vậy mà các mốc 23/11/2020 (GSA ký chấp nhận chuyển giao), 8/12/2020 (ngày Cập bến An toàn), 12/12/2020 (TCPV bác đơn kiện của bang Texas) và 14/12/2020 (ngày CTĐ các bang họp bầu chọn tổng thống) lần lượt trôi qua mà “Game” thì vẫn chưa chịu “Over”!!! Cả khi QHHK gõ búa xác nhận ông Joe Biden là Tổng thống thứ 46 thì hơn 75 triệu người Mỹ kia vẫn không tin là “Game Over”. Sao kỳ vậy? Bởi vì sự kiện 3/11/2020 đã không còn là một cuộc bầu cử thuần tuý, nói gì tới Game, mà có thể kết thúc theo tiền lệ cho được? Nó là một cuộc đảo chánh - chống đảo chánh thực sự, thông qua gian lận phiếu bầu, giữa NNN/TCH và TT Donald Trump! Do vậy, ngay cả ngày 20/1/2021 sắp tới cũng chưa có gì chắc chắn là “Game sẽ Over” hết!
C2. Tín Hiệu Giờ G Từ Các Bên Liên Quan
C2.1. Từ các phân đàn TCH quốc tế:
Trước hết là Thuỵ Sĩ. Quốc gia nổi tiếng về ngân hàng và quản lý tài chánh chặt chẽ này bỗng dưng bị Bộ Ngân khố Mỹ liệt vào danh sách các nước thao túng tiền tệ vào ngày 16/12/2020 (cùng lúc với Việt Nam) [3]. Mọi nghi ngờ cho biện pháp trừng phạt này dồn vào 2 cái tên: Union Bank of Switzerland (UBS), ngân hàng đầu tư 400 triệu USD mua cổ phần công ty DOMINION, thông qua ngân hàng UBS Securities Co., LTD do Tàu Cộng kiểm soát và Swiss Post, công ty Nhà nước Thuỵ Sĩ, đối tác đã mua Mã Nguồn (Source Code) của SCYTL, một trong 2 công ty có nhu liệu chạy trên máy DOMINION. Phải chăng đây là dấu hiệu mở đầu cho một hình thức chế tài khác sẽ được mở rộng theo Sắc lệnh 13848?
Tiếp theo là Italia với thông tin công ty Không gian, Quốc phòng và An ninh LEONARDO thuộc Chính phủ, là một trong những đồng phạm với CIA và ĐS Mỹ Lewis Eisenberg tại Roma trong việc thay đổi kết quả phiếu từ TT Trump sang cho Joe Biden ở những bang chiến trường. Nghe nói, chủ mưu là cựu TT Mỹ Barack Obama và cựu Thủ tướng Italia Matteo Renzi. Không biết có phải vì nguyên do này không mà 3 bộ trưởng thuộc Đảng Viva của Matteo Renzi vừa mới từ chức hôm 13/1/2021 [4] và 10 quản lý của LEONARDO đang bị điều tra về tội hối lộ ngày 12/1/2021 [5]? Dù chưa thấy Mỹ ban hành các biện pháp trừng phạt Italia, nhưng có thể dự đoán Italia sẽ bị chế tài rất khắc nghiệt trong vài ngày tới, sau khi có thông tin giải mật từ Thứ trưởng QP kiêm Chủ tịch UB Giải mật QG vì Lợi ích Công chúng Ezra Cohen.
Cuối cùng là Trung Cộng. Đây là quốc gia bị Mỹ trừng phạt nặng nề nhất từ sau ngày bầu cử tới giờ. Từ đó, có thể suy đoán, Trung Cộng phải là quốc gia tham gia sâu rộng và tích cực nhất vào âm mưu gian lận phiếu vô tiền khoáng hậu này. Ngoài chuyện là một cổ đông lớn của công ty DOMINION VOTING SYSTEM sở hữu hệ thống máy dùng để chuyển đổi phiếu bầu, chắc chắn Trung Cộng đã tiến hành đút lót, mua chuộc, bàn mưu tính kế và hợp tác rất chặt chẽ với bọn NNN/TCH Mỹ để lật đổ TT Donald Trump thông qua cuộc đảo chính đang bàn. Chỉ tính từ sau 3/11/2020 đến nay, Trung Cộng đã hứng chịu 2 Sắc lệnh trừng phạt do TT Trump ký (13959 và SL Bổ sung), BNG Mỹ tiếp tục hạn chế thị thực "đối với các quan chức ĐCSTQ đồng thới rút ngắn thời hạn hiệu lực loại thị thực kinh doanh, du lịch (B1/B2) dành cho 92 triệu đảng viên ĐCSTQ và chấm dứt luôn 5 chương trình “giao lưu văn hóa” với Trung Cộng .... Hành động trừng phạt Trung Cộng tới tấp như vậy diễn tả 2 điều: Trung Cộng phải là tay chơi chính tham gia đảo chánh TT Trump và Chính phủ TT Trump không thể nào đang ở cuối hoàng hôn nhiệm kỳ!
C2.2. Từ Tổng Đàn NNN/TCH Mỹ:
Ngay thời điểm này mà bà Nancy Pelosi còn theo đuổi cơn ảo mộng là dùng QHHK, nơi Đảng DC và RINO chiếm đa số, cũng là chốn bọn NNN/TCH hiện diện đông đảo để tiến hành đàn hặc, luận tội và phế truất TT Donald Trump. Như một trong những cơn vẫy vùng cuối cùng sau khi bị mắc lưới Trump, bà Pelosi còn đòi dùng TCA-25 để lôi ông ra khỏi Toà Bạch Cung. Bà và các đồng bọn chắc hiểu rằng, một khi các chứng cớ thông đồng gian lận phiếu, các cuộc điện đàm được ghi âm và các thư tín điện tử qua lại với ngoại bang nhằm lật đổ TT Trump được bạch hoá, thì tư cách nghị viên liên bang của bà và đồng bọn sẽ bị phế truất, dẫn đến các quyết định của QHHK đều bị vô hiệu hoá, kể cả chứng nhận kết quả bầu cử cho Joe Biden làm TT thứ 46 của Hoa Kỳ.
Bọn Ngũ Big Tech (Apple, Facebook, Twitter, Amazon, Google) vẫn còn hung hăng đòi kiểm soát tư tưởng người dân Mỹ, nhằm vô hiệu hoá TCA-1, sau khi đã TẠM THỜI “khoá miệng” thành công TT Trump và quý tử của ông. Với lực lượng 14 người tham gia trong Nhóm Chuyển tiếp và nội các tương lai của Joe Biden, cả trong BNG và BQP, cả trong Hội đồng An ninh QG và Văn phòng Toà Bạch Ốc, rõ ràng bọn Big Tech, một cấu phần không thể thiếu của bọn TCH, đã có ý định dựng nên một mô hình nhà nước toàn trị tương lai theo kiểu trong tác phẩm 1984 mà George Orwell từng tiên đoán, nhưng ở quy mô toàn cầu! [6]. Chúng đang mong giờ G tới cho Joe Biden lên ngôi cửu ngũ, để chúng có đất dụng võ. Nhưng ôi thôi! Chắc gì đã có nghi lễ nhậm chức cho Joe Biden vào 20/1/2021 sắp tới? Ngay cả Điều 230 trong Đạo luật Uỷ quyền QP 2021 đang bảo vệ cho chúng cũng sẽ bị tước nay mai!
C2.3. Từ Nội Các Tổng Thống Donald Trump:
Để chuẩn bị cho giờ G “Tát Cạn Đầm Lầy”, TT Donald Trump đã có những bước chuẩn bị rất kỹ lưỡng, nhất là về lĩnh vực nhân sự. 10/11/2020, ông cho thay máu lãnh đạo Ngũ Giác Đài và sau đó 15 ngày (25/11/2020), ông cho cách chức toàn bộ 11 thành viên bọn NNN/TCH nằm vùng trong Ngũ Giác Đài đội lối cố vấn. Lãnh đạo mới của Ngũ Giác Đài toàn là những tay sừng sỏ xuất thân từ Lực lượng Đặc biệt, Bài trừ Khủng bố và Tình báo. Sau đó, CIA bị vô hiệu hoá và giám sát, Bộ TP và FBI cũng được thay đổi. BNG và BQP được giao nhiệm vụ chủ chốt trong việc điều tra và áp dụng các biện pháp trừng phạt theo Sắc lệnh 13848. Giám đốc Cơ quan Tình báo quốc Gia John Ratcliffe, Thứ trưởng Tình báo Ezra Cohen, Giám đốc NSA/CSS Paul Nakasone, Tư lệnh BTL Không gian Jay Raymond và Cố vấn An ninh Quốc gia Robert O’Brien là bộ khung chủ yếu chia sẻ thông tin tình báo về sự can thiệp của bọn NNN/TCH vào cuộc bầu cử 2020. Dù đã có thông tin cụ thể quốc gia nào tham gia giúp Joe Biden ăn cắp phiếu, TT Trump vẫn quyết định giữ kín và trì hoãn công bố cho tới giờ G.
Người ta vì mải mê chú ý tới sự kiện kiểm phiếu ĐCT trong ngày 6/1/2021 mà lơ là một văn bản quan trọng TT Trump ký từ hôm 5/1/2021, theo đó ông liệt kê hàng loạt các hoạt động khủng bố của ANTIFA suốt thời gian qua và đề nghị TCL Bộ TP xem xét liệt kê ANTIFA là một “Tổ Chức Tội Phạm” và là “Khủng Bố Nội Địa” (đúng ngay thuật từ Joe Biden dùng cho những người ủng hộ ông Trump 2 ngày sau đó!). Ngoài ra, ông cũng yêu cầu BNG, phối hợp với BTP và Bộ ANNĐ, cấm nhập cảnh đối vớt những ai có liên hệ với ANTIFA. Cứ y như rằng phía bên ông đã biết chắn chắn ANTIFA và BLM, cùng những người có liên hệ với chúng sẽ trà trộn, đập phá Điện Capitol vậy [7]. Rõ ràng, bằng cách nào đó, TT Trump đã có chứng cớ về âm mưu QHHK cố ý dàn dựng cho bọn ANTIFA tràn vào toà nhà QH để lấy cớ đổ vấy cho ông rồi tiến hành đàn hặc, cho nên ông đã chuẩn bị trước để “tương kế tựu kế” mà đưa quân đội vào Washington DC một cách hợp pháp.
Nay thì đã có khoảng 25.000 - 30.000 quân có mặt tại Thủ đô Hoa Thịnh Đốn trong sắc phục Vệ binh Quốc gia (VBQG) theo lệnh điều động của ông. Chúng ta mạnh dạn tin rằng, số quân trên không thể chỉ là VBQG, bởi vì theo tin tức FBI lề NNN/TCH loan ra thì sẽ có bạo loạn ở thủ phủ của khắp 50 tiểu bang vào ngày 20/1/2021 do những nhóm cực hữu ủng hộ TT Trump tiến hành, trong khi xác suất cao là bọn ANTIFA/BLM sẽ nổi dậy đập phá như hồi tháng 6/2020. Do đó, quân số VBQG phải được để lại bớt các tiểu bang để trấn áp bọn này. Như vậy, ngoài VBQG, chắc chắn Lực lượng Đặc biệt (LLĐB - Biệt kích SEAL Đội 6, Đặc nhiệm Delta, Trung đoàn Không vận 160, Đội chiến thuật Đặc biệt 24-24 STS và Đơn vị hỗ trợ tình báo ISA ...) đã có mặt ở Hoa Thịnh Đốn theo lệnh điều động trực tiếp của Tổng trưởng QP Christopher Miller, chưa kể tới đông đảo các lực lượng tình báo quân đội đã sớm có mặt trước đó theo đoàn người tuần hành đổ về Thủ đô những ngày đầu tháng 1/2021. Công việc “Tát Cạn” đầy nguy hiểm vây bắt những con quái thú đã thành tinh ở “Đầm Lầy HTĐ” không thể giao cho VBQG mà phải là LLĐB và tình báo quân đội. Nói “trong sắc phục VBQG” chính là ở điểm này.
&D&. Sống Mái Là Trận Cuối Này
Thế là cung đã giương, lao đã phóng chờ ngày 20/1 trôi tới. Bọn NNN/TCH Mỹ do Joe Biden làm bung xung đại diện có tới tham dự nghi lễ tuyên thệ nhậm chức tổng thống hay không cũng không quan trọng nữa (có nguồn tin ông Joe Biden sẽ không tới hoặc sẽ làm lễ tuyên thệ ở TCPV do Chánh án John Roberts chủ trì?). Quân đội Hoa Kỳ cứ theo kế hoạch mà hành động. Một khi QHHK đã gõ búa xác nhận kết quả bầu cử 2020 (không chỉ bầu tổng thống mà còn các nghị viên) thì coi như hành vi gian lận bầu cử có yếu tố nước ngoài đã được xác lập trọn vẹn, với sự tham gia đầy đủ của bọn NNN/TCH ở cấp cao nhất trong 3 nhánh quyền lực ở Mỹ cùng bọn đệ tứ quyền Big Media, Big Tech. Các phân đàn NNN/TCH quốc tế tham gia vào âm mưu thế kỷ này (Trung Cộng, Iran, Nga, Canada, Anh, Đức, Thuỵ Sĩ, Italia...) sẽ sớm bị trừng phạt thích đáng bằng Sắc lệnh 13848 cùng các hình thức bổ sung khác. Việc điều tra con đường phát tán và lây lan virus CORONA gây ra đại dịch cũng sẽ được tiến hành sâu rộng sau 20/1/2021.
Không ai tin rằng gần 30.000 quân nhân Mỹ được trang bị vũ khí tận răng tề tựu về Thủ đô Hoa Thịnh Đốn chỉ là để bảo vệ cho lễ nhậm chức tổng thống Mỹ, kể cả “Tổng Thống Hụt” Joe Biden. Một ƯCV mà mỗi cuộc Rally chỉ có chưa tới 50 người tới dự mà có tới 80 triệu phiếu bầu (cao hơn Barack Obama những 11 triệu) thì không gian lận được sao? Quân đội đã hiện diện không lẽ Joe Biden sẽ tổ chức lễ nhậm chức online? Coi sao được? Mà tới dự lễ thì e là ông ta, cùng rất nhiều những tên cộm cán trong NNN Mỹ sẽ bị câu lưu và truy tố theo Mục 3 của TCA-14 vì tội bắt tay với nước ngoài tổ chức bạo loạn đảo chính. Miếng “gân gà Dương Tu” quả thiệt khó nuốt. Truyền thông dòng chính và Big Tech đã gần hết vai trò vì TT Trump sẽ dùng Hệ thống Phát thanh Khẩn cấp (EBS) và Hệ thống Phát thanh Toàn cầu (GBS) qua vệ tinh để liên lạc với quân đội và người dân. Không khí thiết quân luật đã gần kề. Cho nên, không thể không có giờ G.
Như một ám hiệu, vừa rồi (9/1/2021), tướng Raymond, Tư lệnh Binh chủng Không gian, trong video clip đầu tiên giới thiệu về phim hay để xem, ông đã nêu tên bộ phim MIDWAY của đạo diễn Ronald Emmerich [8]. Những chi tiết đáng chú ý trong phim này là vào năm 1937, Trung tá Tùy viên Hải quân Leighton bắt được tin tình báo rằng Nhật Bản sẽ tấn công nếu Hoa Kỳ đe dọa nguồn cung cấp dầu của họ. Sự kiện Trân Trâu Cảng 7/12/1941 đã chứng minh thông tin này chính xác. Phim còn nêu bật công lao của nhân viên tình báo kiêm chuyên viên mật mã Joe Rosenberg trong việc giải mã được thông tin tình báo của quân đội Nhật trong Thế chiến thứ II. Điều này một lần nữa củng cố nguồn tin Binh chủng Không gian và NSA/CSS là những đơn vị có công đầu khám phá ra âm mưu ăn cắp phiếu thông qua vệ tinh. Tướng Raymond còn khuyên khán giả nên ăn bắp rang (Popcorn) khi xem phim, trong khi 19/1/2021 là Ngày Quốc Gia Về POPCORN ở Mỹ. Thôi thì, cứ phải tin 19/1/2021 là giờ G vậy. Hãy ăn Popcorn, nghe bản “ĐÒ CHIỀU” của nhạc sĩ Trúc Phương mà chiêm nghiệm vẻ đẹp của tinh thần CỘNG HOÀ, trong khi ngắm nhìn bọn NNN vùng vẫy giẫy chết trong chính đầm lầy do chúng tạo nên vào ngày 19/1/2021 nhé:
NHD
[1]. Trước đây, người viết chỉ dám dùng thuật ngữ “Thế Lực Ngầm”, thay vì “Nhà Nước Ngầm”, vì tuy có tồn tại một thế lực ngầm như vậy trong chính trường Mỹ, nhưng thế lực đó có được tổ chức hay cấu trúc chặt chẽ như một nhà nước (trong 1 nhà nước chính thống) hay không lại là một chuyện khác. Nay các văn bản chính thức của Toà Bạch Ốc đã dùng cụm từ “Deep State”, cho nên kể từ nay thuật từ “Nhà Nước Ngầm” (NNN) sẽ được dùng thay thế.
[2].
- TT Donald Trump tặng thưởng Huân chương Tự do cho DB Devin Nunes ngày 4/1/2021
- TT Donald Trump tặng thưởng Huân chương Tự do cho DB Jim Jordan ngày 11/1/2021